Afleveringen

  • TU HÀNH LÀ AI LÀM?

    Tu hành là một tiến trình mây đen tan đi, nhưng không phải là một quá trình làm mặt trời sáng lên.
    Mặt trời thì vẫn luôn luôn sáng rực như vậy dù tan mây hay không tan mây. Tu hành chỉ là một hiện tượng tự nhiên là mây đang che đen kịt thì tan dần ra. Các con đang ở trong tiến trình tự nhiên đấy.
    Nhưng con có phải người làm tan mây không?
    Nếu con tin rằng con là người làm tan mây thì niềm tin đấy là một sự nhầm lẫn.
    Nếu con nhận ra rằng cái làm tan mây lại chính là mặt trời – mặt trời dùng hơi nóng của nó làm tan mây thì con không nhầm lẫn nữa. Tiến trình tan mây này hoàn toàn không liên quan đến con. Không phải do con làm gì đó thì mây tan, mà tất cả từ đầu đến cuối vẫn là trò chơi của mặt trời mà thôi.
    Các con không có vai trò gì trong tu hành cả. Các con đang chứng kiến tiến trình gọi là tu hành. Biết biểu diễn trò tôi đang tu hành, tôi vô minh rồi tôi sẽ giác ngộ. Cái thực sự giác ngộ chiếu sáng chính là Biết, còn cái tôi chỉ là một con rối, là một hình ảnh trên màn hình, thậm chí nó còn không có khả năng biết.
    Ví dụ: khi con đang nhìn máy tính, thì cái người nhìn không phải là con. Cái tôi làm sao có khả năng nhìn được. Cái thân thể đấy cũng chỉ là một cái hình trong gương, một sản phẩm do mặt gương biểu diễn ra, làm sao nó có khả năng nhìn thấy các hình khác trong gương. Cái tôi chỉ như con rối được điều khiển, con rối làm sao mà biết nói được, nếu có nói là do người điều khiển nó. Thế nên ngay bây giờ cái tôi không nhìn, vì nó không có khả năng nhìn. Cái tôi chỉ là một thứ được biểu diễn ra, nó vô tri, vô giác. Thân con, suy nghĩ con không có khả năng tri giác gì. Nó hoàn toàn không có khả năng biết cái gì cả, nên nó không có khả năng nhìn cái hình trước mắt.
    Thân con có thấy được thầy không? Suy nghĩ của con có thấy được thầy không? Cái thân đấy có biết nhìn không? Cái suy nghĩ có biết nhìn không? Câu trả lời là Không, cái thực sự biết nhìn là cái Biết.
    Cho nên chỉ có cái Biết là cái thật sự hoạt động, trong nó hiện ra câu nói của thầy, hiện ra thân tâm đang nghe, hiện ra các suy nghĩ đang hiểu thầy nói gì.
    Mọi suy nghĩ đến từ Biết, rồi quay trở lại trong Biết. Cái Biết là ánh sáng chiếu lên mọi thứ. Đồng thời cái Biết là mọi thứ. Như hình trong gương là một với mặt gương – mặt gương là tất cả.
    Từ đầu đến cuối chỉ có một thứ, nhưng nó giả vờ biểu diễn ra thành rất nhiều thứ. Chỉ có Biết, rồi giả vờ biến thành con, thành thầy, thành âm thanh, thành cái hiểu biết trong tâm trí. Cái Biết giả vờ rằng thế giới này không chỉ có mình nó, mà có một tỷ thứ khác nhau, nhưng thực ra Biết là tất cả.
    Cái Biết cũng như cái màn hình, nó có mặt ở khắp nơi, nó chiếu ra mọi thứ, rồi mọi thứ tan vào màn hình.
    Từ đầu đến cuối, từ sáng đến tối là cái Biết làm hết mọi chuyện, nhưng ảo giác là cái tôi làm, là thân tâm này làm.
    Tu hành là một tiến trình tan vỡ của ảo giác, ảo giác giống như mây đen, tan vỡ dần thì ánh mặt trời tự chiếu sáng, mây đen có thể tăng giảm, Mặt trời thì không thể sáng hơn.
    Tu hành không phải là quá trình tăng cái Biết lên, cái Biết không thể tăng được nữa. Cái Biết lúc nào cũng rõ ràng.

    Trong Suốt,
    Trích bài pháp "Tại sao phải thiền" - Hà Nội 15/02/2021

  • HẾ GIỚI SỰ GIẢ VÀ THẾ GIỚI SỰ THẬT LÀ GÌ?

    Bạn Hồng Đạt hỏi: Khi đi bộ thì con phát hiện ra một thứ gây khổ cho mình trong cuộc sống rất nhiều, là những suy nghĩ của mình. Thầm nghĩ là có mình, có công việc, có mọi thứ nhưng sự thật là đúng thời điểm đấy con chỉ kinh nghiệm được có những cái hiện ra và những cái mình bảo là tí nữa đi ra kia có chỗ rẽ, đấy là suy nghĩ. Và con thấy có độ giải thoát ở đấy, là mình ít nghĩ cho tương lai.

    Thầy Trong Suốt: Đúng rồi. Đi bộ mà thấy những cái con vừa nói là dễ nhất. Trong kinh nghiệm của con lúc đấy chỉ có ấn tượng giác quan và suy nghĩ nổi lên và tan mất thôi. Khi đi bộ là lúc dễ thấy nhất, là thế giới này chỉ là ấn tượng giác quan và suy nghĩ nổi lên trong Biết và tan vào Biết.
    Khi mình đang đi giữa không gian thì tí nữa rẽ trái là phần nào trong đống nổi lên và tan mất này? Nó chỉ là nội dung của suy nghĩ. Nhưng nội dung đấy có bắt mình tin không? Nó có kề dao vào cổ bảo: “bạn phải tin điều đấy” không? Nó chỉ hiện ra rồi tan. Như vậy có phải bản chất là nó tự giải thoát rồi không? Vì nó có tính ràng buộc nào đâu!
    Việc suy nghĩ hiện ra rồi tan mất trong Biết tự có tính giải thoát vì nó không có tính ràng buộc nào, nó cứ diễn giải liên tục thế, tin thì tin, không tin thì thôi. Như vậy thế giới này đã tự giải thoát rồi chứ nó không phải là thế giới ràng buộc. Ràng buộc là do tin vào nội dung của suy nghĩ. Nhưng suy nghĩ đấy thì chỉ hiện ra rồi tan trong Biết, không trói buộc gì cả, đúng không?
    Như vậy thế giới đã giải thoát sẵn rồi. Thế giới đã không có vấn đề gì sẵn rồi. Nó ổn sẵn rồi.
    Nhưng để chứng ngộ thì con phải từ từ giải trừ được những suy nghĩ nhầm lẫn. Những suy nghĩ tôi là ai, tôi đi trong luân hồi, tôi làm ăn, tôi có tương lai, số phận. Muốn giải trừ nó thì thấy rõ nó chỉ là suy nghĩ thôi, thấy rõ cái đấy chỉ là cái có vẻ là thôi. Còn cái thực ra là ngay khi ngồi đây chỉ có các ấn tượng giác quan và suy nghĩ hiện ra trong Biết rồi tan vào Biết, đơn giản thế thôi.
    “Tôi là ai, đây là đâu…“ chỉ là nội dung suy nghĩ. Sự thật rất đơn giản thế thôi. Nhưng vì con không xác quyết vào điều đấy nên con có một thế giới của sự giả: tôi là Đạt, tôi có vợ, tôi đi về đâu, tôi đến từ đâu - toàn trong suy nghĩ.
    Khi nhìn thấy toàn bộ quy trình đấy, mình thấy tự tin chẳng có vấn đề gì cả. Khi mình xác quyết vào sự thật, thế giới hiện ra trước mặt mình dưới dạng sự thật. Còn các con xác quyết vào sự giả nên thế giới hiện ra trước mặt con dưới dạng sự giả. Sự thật và sự giả xuất hiện cùng một lúc, thấy cái gì là do cách nhìn, chứ không phải là đuổi dẹp hết sự giả đi dành chỗ cho sự thật.
    “Ngay khi nghĩ tôi ngồi giữa căn phòng này thì ở trong Biết vẫn hiện ra các ấn tượng giác quan và suy nghĩ rồi tan vào trong Biết. Và các ấn tượng giác quan lẫn suy nghĩ này bản chất cũng chính là Biết giống như trăng sao trên mặt nước chính là nước, hình trong gương chính là gương.” Hiểu như vậy, các con cần xác quyết rất mạnh vào sự thật này. Mạnh đến mức, giả sử có cảnh Phật, Chúa hay bất kỳ ai hiện ra nói ngược lại các con đều không bị lung lay. Ai nói là có phải, không phải thì con cũng không cần quan tâm nữa. Ở mức độ đấy thì sự thật mới hiện ra rõ ràng với con. Dưới mức độ đấy thì đó vẫn chỉ là lý thuyết về cuộc đời giống như công thức toán lý hoá đối với con, chứ không phải là sự thật.


    (Trích bài "Thiền là gì?", Sóc Sơn 02/05/2023)

  • Zijn er afleveringen die ontbreken?

    Klik hier om de feed te vernieuwen.

  • LÀM THẾ NÀO ĐỂ GIẢI QUYẾT NHỮNG BẤT ỔN TRONG CUỘC SỐNG?

    Hỏi: Cuộc sống của con có nhiều điều bất ổn, xin thầy chỉ cho con một cách giải quyết rốt ráo hết các vấn đề này.

    Thầy Trong Suốt:
    Hãy nhìn vào những bất ổn của con và xem chất liệu của nó là gì? Nếu con nhận ra chất liệu của nó là Biết thì nó còn là bất ổn nữa không? Nếu con nhìn vào quả cầu pha lê trong suốt và nhận ra dù hình ảnh một miếng vải dơ bẩn hiện ra trong quả cầu pha lê thì chất liệu của nó chính là pha lê thì con còn cần phải lau chùi vết bẩn nữa không? Con không cần phải lau chùi nữa vì bản chất nó đã sạch, đã là pha lê rồi.
    Đời con có bao nhiêu chuyện bất ổn đi nữa, bao nhiêu cảm xúc tiêu cực, bao nhiêu khó khăn đi nữa thì tất cả cũng chính là Biết. Vì vậy, con không cần sửa gì nữa. Có một điều duy nhất tạm gọi là cần làm là con nhận ra chất liệu của nó là gì mà thôi. Đây là biết một điều mà giải phóng tất cả. Còn con có một trăm công nghệ để sửa thì khi sửa rồi nó có thể quay lại không? Vẫn có thể quay lại.
    Ở đây, mọi người có nhìn thấy con sóng không? Có phải khi hết con sóng này thì mặt biển sẽ phẳng lặng luôn không? Hết con sóng này thì sẽ có con sóng khác. Trong cuộc đời các con cũng vậy, ai cũng có ảo giác giải quyết xong việc này là xong nhưng vừa giải quyết xong được một lúc thì một việc khác lại đến.
    Như vậy, cái cách mà các con dùng để giải quyết vấn đề thực chất là không thể giải quyết được hết vấn đề. Cách giải quyết thông thường không thể hết sóng được. Chỉ còn một con đường khác, thay vì đi giải quyết để hết sóng thì mình nhận ra sóng cũng chỉ là nước, tự hiện rồi tự tan trên mặt biển, sóng chẳng làm gì được biển nên không cần phải giải quyết làm gì cả. Chỉ cần nhận ra bản chất của cơn sóng mà thôi.
    Khi thấy “con bất ổn”, con cần nhận thức chất liệu của “bất ổn” và của “con” là gì? Nếu con có một cơn buồn, thay vì mình đi tìm mọi cách để giải quyết cơn buồn ấy thì con hãy đi tìm xem chất liệu của “buồn” và của “tôi” là gì? Nếu con nhận cả chuyện gây cho con nỗi buồn lẫn con cũng đều là Biết rồi thì tự nhiên vấn đề đã không còn là vấn đề nữa, làm sao một cơn sóng trong đại dương lại làm hại được đại dương?
    Tương tự như việc nếu nhận ra cái hình ảnh bẩn trong quả cầu pha lê trong suốt chính là pha lê thì chẳng còn chuyện gì phải làm nữa, thế nào cũng được. Lúc đấy, con sẽ thấy chuyện bất ổn đến thì đến, đi thì đi, nó đến cũng được, đi cũng được mà ở lại mãi cũng được, vì cả nó lẫn con đều chỉ là sự tỏa chiếu trống không nhưng rạng rỡ của Biết. Đây là con đường mà con ra khỏi mọi vấn đề.
    Trích từ bài "Xác quyết trên một thứ", Đà Nẵng 23/09/2022.

  • LỜI CẦU NGUYỆN TỚI ĐỨC PHẬT A DI ĐÀ

    Trong màn đêm vô tận của luân hồi
    A Di Đà bậc yêu thương dẫn lối
    Khẩn cầu Ngài trong hào quang sáng chói
    Bảo vệ con khỏi bệnh tật tai ương

    Ban cho con trí tuệ với tình thương
    Được viên mãn trong thảnh thơi, trường thọ
    Đầy đủ trong tâm là chân giàu có
    Tha thứ buông xả là thực an vui

    Hiểu vô thường là bản chất cuộc đời
    Con phát tâm hướng về Chân hạnh phúc
    Tích tập cả trí tuệ cùng công đức
    Để búp sen nở rộ giữa Ta Bà

    Xin nhận ra ánh sáng A Di Đà
    Là Nhận biết tự nhiên đang trùm khắp
    Thế giới con đẫm hào quang tức khắc
    Thấy muôn vàn cảnh vật hoá Tây Phương

    ❤,
    Trong Suốt
    (Hà Nội, 23/08/2023)

    Nhân dịp một học trò xin bài thơ cầu nguyện tới đức A Di Đà cho sự kiện tháng Vu Lan để giúp bố mẹ kết duyên với Ngài. Được Trong Suốt hoàn thành cùng Hồng Minh Trang Hồng Mai Pham Le Nguyen Nguyễn Như Hiền

  • KHOẢNG CÁCH TỚI GIÁC NGỘ LÀ MỘT SUY NGHĨ

    Hỏi: Thưa Sư Phụ, con đã thực hành pháp bao nhiêu năm rồi. Khi nào thì con mới giác ngộ? Còn bao nhiêu năm nữa? Còn bao nhiêu kiếp nữa? Con thấy thật khó có thể tin được là có thể giác ngộ trong một đời.
    Thầy Trong Suốt: Con còn cách giác ngộ bao xa?
    Một suy nghĩ
    Vì sao vậy?
    Khi con hỏi, “Đây là cái gì?”
    Nếu con nghĩ đây chưa phải là giác ngộ, thì giác ngộ không bao giờ ở đây.
    Con sẽ luôn phải làm gì đó để đạt được giác ngộ.
    Giác ngộ luôn luôn ở đâu đó cách xa con, đằng trước con, bên ngoài con.
    Con sẽ luôn phải cố gắng nỗ lực rất nhiều để đạt tới điều đó,
    Con sẽ luôn phải chờ đợi.
    Khi đó, con sẽ luôn luôn cách giác ngộ một suy nghĩ: “Tôi chưa giác ngộ”.
    Nhưng nếu con nhận ra rằng
    Cái Biết tự nhiên này mới chính là Giác ngộ thực sự
    Thì ngay đây chính là Giác ngộ rồi
    Con đã chính là Giác ngộ sẵn rồi.
    Không có khoảng cách đến Giác ngộ. Giác ngộ đã ở đây rồi!
    Chỉ thế thôi!
    (Trích bài giảng của Trong Suốt, “Sống như mặt gương và tận hưởng Giác ngộ”, Hà Nội 17/11/2019)

  • TRONG TRẠNG THÁI PHẬT, CHỈ CÓ MÌNH CON - BIẾT

    Một học trò hỏi thầy Trong Suốt:

    Thưa thầy, con cảm thấy mình mâu thuẫn giữa sự hiểu biết về sự thật tuyệt đối và sống trong thế giới tương đối. Ở một mặt, vài lúc con cảm nhận được sự thật mình là không gian ngập tràn Nhận Biết. Lúc đó, mọi thứ đều hạnh phúc, không có vấn đề gì. Nhưng những khi mà con chỉ nhớ điều đó như một khái niệm, con thấy mình vẫn khổ như một cái tôi sống trong luân hồi. Xin thầy chỉ dạy cho con lối sống theo sự thật tuyệt đối trong thế giới tương đối.

    Thầy Trong Suốt trả lời:

    Khi hành động trong thế giới tương đối, nếu con hiểu Ai là người làm thì con sống trong tương đối mà không vấn đề gì. Chỉ có vấn đề khi con tin rằng tôi là người làm. Bởi nếu con là người làm thì con sẽ là người chịu. Con có niềm tin: “Tôi là thân thể này làm mọi thứ, thì tôi cũng là thân thể này, chịu mọi thứ.” Đấy là hoàn toàn bị lừa bởi tương đối, là nguyên nhân của khổ.

    Khi thực hành, con dần nhận ra cái làm những việc này không phải là thân thể này. Giống như trên màn hình phim, có vẻ như có một người làm những hành động này hành động kia. Nhưng ‘người’ trên màn hình đó không làm gì cả - mọi việc được làm bởi cái màn hình. Trên quan điểm của màn hình, làm gì có ‘người’ nào mà làm, bởi nhân vật đó chỉ là một đống các điểm hình mà thôi.

    Cũng như vậy, trong đời, cái làm mọi việc, cái chiếu ra mọi cảnh này chính là cái Biết này, không có thân tâm nào là người làm cả.

    Tương tự như thế, cái kinh nghiệm mọi kinh nghiệm này - các cảm xúc buồn, vui, đau khổ, mất mát, là cái gì? Cái kinh nghiệm mọi chuyện đấy cũng chính là cái Biết này mà thôi. Các con đã học về vô ngã và hiểu rồi: không có tôi nào đứng sau thân tâm để chịu. Có niềm vui, nỗi buồn nhưng không có người chịu niềm vui nỗi buồn. Có những cảm giác nhưng không có người nào ở dưới để chịu những cảm giác đó cả.

    Vậy, cái làm tất cả mọi chuyện diễn ra là Biết, mà cái trải nghiệm mọi kết quả của tất cả các hành động đó cũng chính là Biết. Cái gây nhân vừa cũng là cái chứng kiến, không có tôi nào đằng sau các hành động.

    Thứ ba là, giống như hình trong gương là gương, cả nhân quả, cả các hành động hiện ra trong Biết đó cũng là Biết. Chính cuộc sống này của con: tất cả mọi thứ diễn ra chính là Biết.

    Nhưng Biết không phải là một cái gì xa lạ, Biết chính là bộ mặt xưa nay của con. Gọi là ‘của con’ nhưng không có cái con nào tách rời với Biết cả, Biết chính là Con, Con chính là Biết. Sự thật tuyệt đối là duy nhất, bao trùm lên tất cả. Đừng sợ những từ như Tôi, Chân Ngã, Chính Mình... dùng nó nhưng không có ngã chấp là được. Người đã chứng ngộ thì không còn mắc vào ngôn từ, gọi là Biết cũng được, gọi là God, Allah, Đạo, gọi là Phật, là Tâm, hay là Ta, Mình… cũng được, những từ ngữ này chỉ là những cái tên tạm dùng để trỏ đến một trạng thái tuyệt đối không tên mà thôi.

    Khi con thấy được ba điều đấy, thì đấy gọi là trạng thái Phật. Trạng thái Phật là trạng thái Biết nhìn vào Biết, đã nhận ra và sống với sự thật Mình là ai rồi. Ở trạng thái đó, con nhìn cuộc sống rất đơn giản:

    Cái tạo ra mọi thứ này là Mình - Biết
    Cái chứng kiến mọi thứ này cũng là Mình - Biết
    Những cái hiện ra này cũng chính là Mình - Biết

    Đời chỉ còn là Mình thôi, chẳng còn gì khác!

    Lúc đó, con sẽ hiểu câu thơ sau mà thầy vừa viết:

    “Dù làm gì cũng chỉ thấy Chính Mình
    Con vĩnh viễn tung hoành trong Sự Thật”

    Khi nào con làm gì cũng chỉ thấy Biết, thấy Chính Mình, đó chính là trạng thái Phật. Khi nào con kinh nghiệm bất cứ thứ gì khởi lên cũng là Biết, thì khi đó con sống trong đời, làm ăn kiếm sống như một người bình thường, nhưng trong trạng thái sống rất giải thoát, vì con đã biết mọi chuyện xảy ra thực chất là cái gì. Con biết thực ra ai là người làm, ai là người xem, và tất cả mọi chuyện xảy ra thực chất là cái gì. Ba thứ đấy chỉ là một thôi - Chính Mình - Biết!
    Mời các bạn đọc tiếp tại đây:

  • LỜI CẦU NGUYỆN SỨC MẠNH ĐỂ CHỮA LÀNH ĐẾN ĐỨC ĐẠI THẾ CHÍ BỒ TÁT

    Biển luân hồi bừng nở đóa sen xanh
    Giữa khổ đau Người ban vô uý thí
    Xin Đại lực Đại hùng Đại Thế Chí
    Chuyển tâm con được dũng mãnh như Ngài

    Trong lòng con góc tối lẫn chông gai
    Muốn giải thoát phải tự mình phát hiện
    Xin giúp con dũng cảm nhìn chính diện
    Vào nỗi đau chừng tưởng đã nguôi ngoai

    Xin giúp con ôm trọn nỗi đau này
    Để chấp nhận chứ không còn chống lại
    Đau khổ ơi, bạn không cần sợ hãi
    Ta về Nhà cùng trí tuệ tình thương

    Xin cho con thấu nhân quả vô thường
    Con khổ bởi đã từng làm người khổ
    Quả nào chẳng có nhân trong quá khứ
    Thôi trách người, chẳng còn thấy bất công

    Con và người, những dòng chảy thân tâm
    Không tìm thấy ai ở sau điều khiển
    Khổ chỉ đến với “cái tôi” tưởng tượng
    Vô ngã - vô ưu có thể giữa đời thường

    Xin mỗi ngày con sống mỗi yêu thương
    Tự tin bước về nguồn chân hạnh phúc
    Vết thương đến chỉ giúp con đánh thức
    Người chữa lành linh thánh sẵn trong con

    ❤,
    Trong Suốt
    (Hà Nội, 30/08/2023)

    Nhân dịp một học trò xin bài thơ cầu nguyện tới đức Đại Thế Chí Bồ Tát cho sự kiện sắp tới tại shop Trầm hương Hỷ Lạc. Được Trong Suốt hoàn thành cùng Phan Bá Lành Thu Nhi Huynh Trang Hồng Minh Trang

  • Lời nguyện đến đức mẹ Tara

    Con thiết tha đảnh lễ Mẹ Tara
    Bậc giải cứu chúng sinh trong ba cõi
    Xin đến đây xin đến đây Người hỡi
    Mang yêu thương ánh sáng tới đời con

    Trong tim con trên một đoá sen hồng
    Người ở đó từ bi và tự tại
    Nở nụ cười yêu thương không ngăn ngại
    Với nghi ngờ và sợ hãi trong con

    Trong lòng con tuy khoảng tối vẫn còn
    Nhưng con biết một điều là sự thật
    Chỉ tình yêu mới xoá tan thù hận
    Mong lòng cảm thông an trụ chẳng rời con

    Xin giúp con thông cảm mọi lỗi lầm
    Của người đã làm cho con đau khổ
    Vì sự thật không ai có quyền chọn lựa
    Tất cả là dòng chảy của duyên sinh

    Xin giúp con thông cảm với chính mình
    Với thương tổn đã gây dù không muốn
    Với hành động con đã làm vì sai lầm lôi cuốn
    Bởi vô minh là một phần trong sứ mệnh của đời con

    Sứ mệnh con là trải những sai lầm
    Để tới được tình thương và trí tuệ
    Từng bước chân lấm bùn xin được Mẹ
    Chở che và dẫn lối giúp cho con

    Như hoa sen vươn lên giữa vũng bùn
    Toả hương sắc ngát thơm nơi bùn quyện
    Ở trước Mẹ một lòng con xin nguyện
    Nuôi tình yêu vô điều kiện trong con
    ,
    Trong Suốt
    (Tặng các học trò nhân dịp một bạn xin một bài cầu nguyện tới Đức Tara xanh cho sự kiện chữa lành ở Amita Vạn Bảo, 30/5/2023)

  • THỰC TẠI CHỈ LÀ BIẾT ĐANG BIẾT BIỂU DIỄN CỦA CHÍNH MÌNH
    Thực tại chỉ là Biết đang biết biểu diễn của chính mình. Những thứ đang diễn ra gọi là biểu diễn của Biết, hay còn gọi là ảo ảnh hiện ra trong Biết. Gọi đây là ảo ảnh hiện ra trong Biết cũng được, gọi đây là biểu diễn của Biết cũng được, hai cách nói cùng trỏ về một sự kiện là chúng không có thật, chỉ là do Biết biểu diễn ra thế thôi. Biểu diễn ra xong rồi tan mất ngay.
    Khi thấy mọi thứ là biểu diễn của Biết thì con sẽ thấy nhân vật “tôi” này cũng chỉ là biểu diễn của Biết. Khi con không phải là cái nhân vật này, không bị ảnh hưởng bất cứ điều gì thì cái gì hiện ra cũng là hoàn hảo.

    Trích Bài: Mọi việc luôn hoàn hảo - Đà Nẵng 27.12.2021

  • LỜI CẦU NGUYỆN TÌNH YÊU ĐÍCH THỰC ĐẾN ĐỨC TÁC MINH PHẬT MẪU KURUKULE

    Thân nhảy múa trong đam mê rực lửa
    Mắt trợn tròn mà trắc ẩn vô biên
    Xin đảnh lễ hoá hiện của Tình yêu
    Kurukule Đức Tác Minh Phật Mẫu

    Xin Ngài xuyên mũi tên sen đỏ thẫm
    Đi thẳng vào khoảng trống trái tim con
    Để âu lo thiếu thốn với giận hờn
    Lấp đầy bởi tình thương và trí tuệ

    Cho con hiểu trong tình yêu không thể
    Mãi đi xin như hành khất trên đường
    Luôn cồn cào mong mỏi được yêu thương
    Rồi vật vã trong khổ đau thiếu thốn

    Tình yêu vốn không thể nào mất được
    Dù cuộc tình có lúc đến rồi đi
    Người yêu đến chỉ giúp con nhớ về
    Nguồn yêu thương trong con luôn đầy ắp

    Cho con thấy tình yêu luôn ở khắp
    Yêu chính mình yêu được cả thế gian
    Con chính là nguồn hạnh phúc ngập tràn
    Không phụ thuộc một người yêu nào cả

    Xin người yêu đến trong lời nhắn nhủ
    Rằng Tình yêu đang luôn ở sẵn đây
    Nguyện chúng con chứng ngộ sự thật này
    Hoà làm một trong Tình yêu bất diệt

    Gương mặt người yêu gương mặt Biết
    Tính cách người yêu tính Biết sinh
    Bao cuộc chia ly rồi hội ngộ
    Chưa từng rời mắt khỏi Mặt mình

    ❤,
    Trong Suốt
    (Hà Nội, 10/09/2023)

    Nhân dịp một học trò xin bài thơ cầu nguyện tới đức Kurukule (Tác Minh Phật Mẫu) cho sự kiện cầu nguyện tình yêu đích thực sắp tới tại shop OMSOHA. Được Trong Suốt hoàn thành cùng Thủy Phiêu, Hồng Minh Trang, Lan Anh Hồ, Hồng Phương và Pham Le Nguyen.

  • Giọt nước hay đại dương?

    Rất ít người đi tìm Sự thật biết rằng, rào cản lớn nhất giữa họ với tỉnh thức là ý nghĩ "Tôi vẫn chưa giác ngộ"!
    Đến một thời điểm nhất định trên đường, điều này có thể xảy ra với bạn. Bạn cố gắng mà mãi vẫn chưa thấy kết quả, bạn cảm thấy không hài lòng, trong bạn xuất hiện một niềm tin giống như trên: “Tôi vẫn chưa giác ngộ”, "tôi vẫn chưa tới đích".
    Niềm tin này thường xuyên xảy ra kể cả với một hành giả thực hành lâu năm nghiêm túc. Suy nghĩ này củng cố niềm tin có một cái tôi tách rời mình với mọi thứ xung quanh và khẳng định rằng hiện tại này chưa hoàn hảo, có điều gì đó chưa ổn, hiện tại không phải là thứ mà tôi muốn.
    Suy nghĩ này tin rằng bạn vẫn chưa là đại dương mà chỉ là một giọt nước mong manh, bé nhỏ, đang cố trở thành một đại dương. Làm sao một giọt nước lại có thể to lớn lên như một đại dương?
    Sự thật là, trong mỗi khoảnh khắc bạn luôn luôn là đại dương rộng lớn và hoàn hảo. Bạn chưa bao giờ là một giọt nước dù có cố tin như vậy, sự không hoàn hảo chưa bao giờ thực sự xảy ra! Kể cả suy nghĩ “tôi vẫn chưa giác ngộ” cũng chỉ là một cơn sóng hiện lên và tan biến trong đại dương, và nó cũng là một phần hoàn hảo của đại dương.
    Nếu suy nghĩ "Tôi vẫn chưa giác ngộ" xuất hiện, bạn hãy dừng lại và hỏi xem ai là người chưa giác ngộ? Ai đang nghĩ?
    Câu hỏi này không phải để trả lời, mà để đi tìm và không thể thấy cái người đang nghĩ trong kinh nghiệm hiện tiền.
    Khi ảo tưởng về cái tôi tan biến, sự hoàn hảo sẽ tự động hiện ra!


    Chúc bạn sớm nhận ra khuôn mặt thực sự của mình.
    Yêu quý bạn,

    Trong Suốt,

    Đăng ngày 29/3/2015 trên “Con đường Trong Suốt “

  • QUÊN MẤT MÌNH LÀ AI, CON TRỞ THÀNH NẠN NHÂN CỦA CHÍNH SỰ TƯỞNG TƯỢNG CỦA CHÍNH MÌNH

    Có một cõi trời gọi là cõi trời Sáng thế, ở đó một vị trời có thể nghĩ ra cả một vũ trụ. Tuy nhiên, có một vị trời sau khi sáng tạo ra cả một vũ trụ, vì vẫn còn vô minh, ông ta tự bảo mình: "Phải khám phá vũ trụ chứ !"

    Thế là vị trời bèn hóa thành một con khỉ và đi khám phá khắp nơi. Một thời gian sau, ông quên mất rằng mình là vị trời đã nghĩ ra cả cái vũ trụ này, mà lại tưởng mình là con khỉ. Thế là vị trời ấy sống trong vũ trụ đấy như một con khỉ, và cuối cùng chết rất thảm. Có những cõi trời như vậy, có năng lực sáng tạo ra một vũ trụ mà cuối cùng lại chết như con khỉ.

    Vì sao? Vì nghĩ ra một vũ trụ đẹp quá, hay quá nên phải chui vào khám phá chứ! Nhưng trong quá trình khám phá thì sao? Cần một công cụ, đúng không? Vậy là làm một con khỉ để khám phá. Thế là vị trời làm khỉ khoảng 3 năm, ăn chuối, dùng chuối nhiều, nên cuối cùng ông nghĩ mình là một con khỉ thật.
    Xong! Từ một vị trời đầy quyền lực trở thành một con khỉ.

    Các con cũng thế thôi. Các con đang là cái Biết tuyệt vời thế này, tự nhiên tin rằng mình là một người ngồi đây, chịu bao nhiêu các loại đau khổ cuộc đời này.
    Trong quá trình khám phá, con đã quên mất mình là ai, và cuối cùng nghĩ mình là một chúng sinh luân hồi, con trở thành nạn nhân của chính sự tưởng tượng của chính mình.

    (Trích từ buổi nói chuyện “Chia sẻ về bệnh tật và cái chết buổi 4, 21/08/2021)

  • ĐÂY CHÍNH LÀ MƠ

    Đây chính là mơ, không gì khác
    Cảnh là mơ, người cũng là mơ
    Trong không gian Nhận Biết nguyên sơ
    Toả chiếu cảnh giấc mơ ảo ảnh

    Dù mọi người nhìn ta như thân xác
    Ta chính là sự Nhận Biết bao la
    Đang chiêm ngưỡng một giấc mơ kiệt tác
    Không có gì mà rực rỡ hiện ra

    ❤,
    Trong Suốt
    Kiyomizu-dera, Kyoto
    (11/10/2023)

  • LỜI CẦU NGUYỆN SỨC MẠNH ĐỂ CHỮA LÀNH ĐẾN ĐỨC ĐẠI THẾ CHÍ BỒ TÁT

    Biển luân hồi bừng nở đóa sen xanh
    Giữa khổ đau Người ban vô uý thí
    Xin Đại lực Đại hùng Đại Thế Chí
    Chuyển tâm con được dũng mãnh như Ngài

    Trong lòng con góc tối lẫn chông gai
    Muốn giải thoát phải tự mình phát hiện
    Xin giúp con dũng cảm nhìn chính diện
    Vào nỗi đau chừng tưởng đã nguôi ngoai

    Xin giúp con ôm trọn nỗi đau này
    Để chấp nhận chứ không còn chống lại
    Đau khổ ơi, bạn không cần sợ hãi
    Ta về Nhà cùng trí tuệ tình thương

    Xin cho con thấu nhân quả vô thường
    Con khổ bởi đã từng làm người khổ
    Quả nào chẳng có nhân trong quá khứ
    Thôi trách người, chẳng còn thấy bất công

    Con và người, những dòng chảy thân tâm
    Không tìm thấy ai ở sau điều khiển
    Khổ chỉ đến với “cái tôi” tưởng tượng
    Vô ngã - vô ưu có thể giữa đời thường

    Xin mỗi ngày con sống mỗi yêu thương
    Tự tin bước về nguồn chân hạnh phúc
    Vết thương đến chỉ giúp con đánh thức
    Người chữa lành linh thánh sẵn trong con

    ❤,
    Trong Suốt
    (Hà Nội, 30/08/2023)

    Nhân dịp một học trò xin bài thơ cầu nguyện tới đức Đại Thế Chí Bồ Tát cho sự kiện sắp tới tại shop Trầm hương Hỷ Lạc. Được Trong Suốt hoàn thành cùng Phan Bá Lành Thu Nhi Huynh Trang Hồng Minh Trang

    Giọng ca: Bích Trang

  • Nếu suy nghĩ xuất hiện trong lúc thiền, thì thiền đó có đúng không?

    Một bạn người nước ngoài hỏi thầy Trong Suốt: “Thưa thầy, nếu suy nghĩ xuất hiện trong lúc thiền, thì thiền đó có đúng không?”

    Thầy Trong Suốt trả lời:
    Thiền không phải là ngồi, thiền ở khắp mọi nơi
    Thiền không phải là làm lặng đi suy nghĩ
    Vấn đề không nằm ở việc suy nghĩ gì xảy ra
    Quan trọng là CÁCH suy nghĩ xảy ra
    Chạy theo suy nghĩ rồi nắm bắt nhị nguyên là bị buộc ràng
    Thấy rõ suy nghĩ trôi chảy mà không tách rời khỏi chính mình - chính là thiền đó
    “Chính mình” là ai?
    Là không gian của Nhận biết, trống không mà sáng tỏ
    Suy nghĩ là gì?
    Là sự tỏa chiếu trong suốt mà rạng rỡ, như ánh sáng giữa không gian
    Khi người nắm bắt và cái được nắm bắt không còn,
    Khi tâm không nắm giữ đối tượng nào,
    Nếu suy nghĩ tự tỏa chiếu rồi tự giải thoát,
    Đó là thiền đích thực.

    Yêu quý bạn,
    Trong Suốt.
    Hà Nội, 25/03/2017
    (Dịch từ bản tiếng Anh “Trong Suốt, IF THOUGHTS HAPPEN IS IT RIGHT MEDITATION?”)

    BẢN GỐC:
    Trong Suốt, IF THOUGHTS HAPPEN IS IT RIGHT MEDITATION?
    Meditation is not sitting, meditation is everywhere
    Meditation is not stilling thought
    What matter is not what thought happens
    What matter is HOW thought happens
    To follow thoughts in to dualistic grasping is bondage
    The ability to see thoughts flow without separation from oneself is meditation
    Who is oneself?
    Empty space of clarity awareness
    What is thought?
    Transparent luminous radiant
    When apprehender and apprehended is finished with,
    When mind holding no object,
    If thought is self-radiate & self-liberate,
    It is true meditation
    Love you
    Trong Suốt

  • ĐỂ XEM
    Hỏi: Thưa thầy Trong Suốt, cuộc đời con lúc nào cũng có chuyện. Ống nước ở nhà thì vỡ, lúc nào cũng thiếu nước. Sắp đến hạn trả tiền nhà mà lương thì chưa về. Hôm trước đi khám sức khoẻ thì bác sỹ bảo thận trái của con to bất thường hơn thận phải…
    Đáp: Ha ha
    Để xem
    Khi con ok với một tình huống, tình huống đó trở nên ok.
    Nhưng nếu con chưa ok thì mọi vấn đề sẽ ở lại.
    Tại sao lại như vậy?
    Khi con nghĩ là có vấn đề, tâm trí con đang tạo ra cảnh có vấn đề: ống nước vỡ, nợ tiền nhà, thận to bất thường…
    Con đang tạo ra một thế giới của sự bất toàn, đe doạ, và nguy hiểm.
    Kết quả là con dễ dàng và thường xuyên cảm thấy luôn bất an, lúc nào cũng bị đe doạ hay nguy hại.
    Niềm tin của con khiến con sống trong một thế giới được mặc định là đầy nguy hiểm, và thường xuyên nhắc lại với mình rằng, “ở đây không an toàn, ở đây không an toàn.”
    Hãy thử kiểm tra những gì đang diễn ra trong cuộc sống hàng ngày của con. Có phải con luôn luôn lo lắng rằng lúc nào mình cũng sẽ gặp chuyện, rằng tiền luôn là vấn đề, rằng tai nạn giao thông và ung thư sẽ xảy ra bất kỳ lúc nào với con?
    Một cách tự nhiên và liên tục, con thường xuyên sống trong một thế giới của sợ hãi.
    Kết quả là vấn đề luôn luôn xuất hiện.
    Nhưng, Nếu con nhận ra rằng thế giới này vốn đã rất ok, không có vấn đề gì hết, vì nó chính là Biết chứ không phải là cái gì khác
    Nếu con nhận ra rằng một thế giới an toàn luôn luôn đang ở đây
    Nếu con thấy rằng tất cả mọi thứ chỉ tự nhiên hiện ra rồi lại tự nhiên tan biến, không đe doạ tới ai cả, không làm hại ai cả,
    Cảm xúc của con sẽ bắt đầu thay đổi
    Con bắt đầu sống trong một thế giới của sự an toàn và tự tin
    Một cách diệu kỳ, một thế giới không còn đe doạ bắt đầu xuất hiện
    Một cách diệu kỳ, một tâm trí an toàn mang lại chiến thắng
    Ví dụ,
    Khi con cần phải trả tiền nhà và nhận ra rằng “con”, “phải trả”, “tiền nhà”, và suy nghĩ rằng “tôi phải có tiền để trả tiền nhà” cùng với tất cả mọi lo lắng của con đều hoàn toàn trống rỗng, không thật
    Nếu con nhận ra rằng bất kỳ cái gì hiện ra trong Biết cũng chính là Biết, giống như trăng sao trên mặt nước là một với nước, hình trong gương là một với mặt gương
    Con sẽ tự tin sống trong một thế giới không có vấn đề, không cần phải nỗ lực, và con tự tin để cho bất kỳ cái gì xảy ra theo kiểu của nó.
    “Để xem!” - con sẽ vui đùa nói với chính mình, và tận hưởng bất kỳ cái gì xảy ra trong cảnh tiếp theo
    Con sẽ vẫn tiếp tục trả tiền nhà muộn, bà chủ nhà sẽ vẫn tiếp tục nổi điên, để xem!
    Có thể con sẽ chạy đôn đáo vay tiền khắp nơi, để xem!
    Cũng có thể con sẽ mặc kệ, về nhà đi ngủ cho đến khi bị đá ra khỏi nhà, để xem!
    Hoặc cũng có thể một ông chú giàu có sẽ xuất hiện và cho con thừa kế hết toàn bộ tài sản, để xem!
    Con càng thực hành tiến bộ, thế giới của con càng trở nên an toàn.
    Hãy thực hành đúng, con sẽ hiểu vì sao.
    - Trích bài giảng của Trong Suốt, “Hiểu lầm về nhân quả và 500 kiếp chồn”, Hà Nội, 22/09/2019

  • CẢM ƠN ĐIỀU KỲ DIỆU

    Nhạc: Hải Tú & Hải My
    Lời: Nhóm Trong Suốt

    🌼 Lời bài hát

    Khổ 1:

    Sáng thức dậy, cho con thấy ánh mặt trời
    Là nhiều đêm chăm lo của biết bao người
    Cám ơn người quan tâm sớm khuya vì con
    Để con sống thêm một ngày nữa trên đời

    🌈Điệp khúc:
    Thật hạnh phúc
    Biết ơn dâng trào
    Mỗi một ngày được sống
    Là kỳ diệu biết bao

    Hạnh phúc
    Biết ơn dâng trào
    Mỗi một ngày được sống
    Là kỳ diệu biết bao!

    Khổ 2:

    Sáng thức dậy, cơn đau giống như bài ca
    Đồ rê mí, rên la là nốt thôi mà
    Thấy biết ơn cơn đau đến xong rồi tan
    Dù đau đớn yêu thương này vẫn ngập tràn

    🌈Điệp khúc:
    Thật hạnh phúc
    Biết ơn dâng trào
    Mỗi một ngày được sống
    Là kỳ diệu biết bao

    Hạnh phúc
    Biết ơn dâng trào
    Mỗi một ngày được sống
    Là kỳ diệu biết bao!

    Xin biết ơn!

  • Con là Không Gian ngập tràn Nhận Biết

    Con sẽ chẳng bao giờ hết vấn đề
    Như không gian không bao giờ hết gió
    Là thân tâm vấn đề thường luôn có
    Không đau thân thì cũng buồn tâm

    Cuộc đời con thác nghiệp đổ ầm ầm
    Thương đau kia không thể nào ngăn nổi
    Điều duy nhất trong con cần thay đổi
    Chuyện xảy ra khi ấy con là ai?

    Đk:
    Con nhận ra sự thật diệu kỳ
    Con không phải thân tâm này diệt sinh
    Con chính là không gian ngập tràn Nhận Biết
    Cả thế giới này sinh diệt trong CON.

    Là người gánh trên vai các vấn đề
    Con mong manh luôn sẵn sàng đau khổ
    Hay con chính không gian đầy Nhận Biết
    Trong phong ba mà tuyệt đối tự do

    Bao suy nghĩ, xúc cảm đến giày vò
    Như không gian tung bay ngàn cơn gió
    Như đại dương tuôn trào vạn cơn sóng
    Hiện rồi tan mà Biết chẳng sao

    Dk:
    Con nhận ra sự thật diệu kỳ
    Con không phải thân tâm này diệt sinh
    Con chính là không gian ngập tràn Nhận Biết
    Cả thế giới này sinh diệt trong CON.

    Lặp lại:
    Con nhận ra sự thật diệu kỳ
    Con không phải thân tâm này diệt sinh
    Con chính là không gian ngập tràn Nhận Biết
    Cả thế giới này sinh diệt trong CON.

    Lên tông:
    Con nhận ra sự thật diệu kỳ
    Con không phải thân tâm này diệt sinh
    Con chính là không gian ngập tràn Nhận Biết
    Cả thế giới này sinh diệt trong CON.

    Con chính là không gian ngập tràn Nhận Biết
    Cả thế giới này sinh diệt trong CON.

    Lời thơ: Bá Lành
    Sáng tác: Nhóm Trong Suốt
    Nhạc: Hải Tú, Hồng Anh

  • TỰ TẠI
    Này con,
    Hãy hiểu rằng:

    Một người thành tựu giữa gian nan
    Bình thản ung dung khổ chẳng màng
    Chân bước đạp bằng muôn chướng ngại
    Thẳng đường mà tiến chẳng ngoảnh ngang

    Hành như trẻ thơ cười trong sáng
    Tâm rộng phơi phới mắt hiên ngang
    Giúp người mặc kệ lời thiên hạ
    Vinh hoa một vị với bẽ bàng

    Tâm là bầu trời không giới hạn
    Nhận ra hưởng thụ cõi thênh thang
    Ôm trọn tất thảy trong Nhận Biết
    Mặt đất khác đâu với địa đàng

    Đáp ứng tự nhiên không cố gắng
    Cứu người mà chỉ tựa đang chơi
    Cúi đầu thành kính xin đảnh lễ
    Tự tại Bồ tát ở giữa đời
    ,
    Trong Suốt
    (Sài Gòn, 13/06/2023)

    Bài thơ này ra đời trong lúc thầy Trong Suốt và các học trò đang ngắm tượng Đức Quán Thế m tại Mani Decor Sài Gòn, bạn chủ shop mong muốn có được một bài thơ để người đọc cảm hứng về sự tự tại vô ngại của đức Quán Tự Tại Bồ tát (một danh hiệu khác của đức Quán Thế m).
    Sau khi nghe Trong Suốt giải thích Quán Tự Tại có nghĩa là người đã thấu suốt sự thật tuyệt đối, có được sự tự do vô điều kiện với thực tại, bạn Duc Doan đã nhận được một thông điệp gồm 16 câu, và thầy Trong Suốt giúp viết lại thành bài thơ trên.

  • LƯU LY
    Thân con hay đau bệnh
    Tâm mệt mỏi sự đời
    Mải tìm nơi thoát khổ
    Ở đâu thế thầy ơi?
    *
    Nhân vật dù đau đớn
    Màn hình vẫn chẳng sao
    Có một thứ bất hoại
    Ngay giữa mọi khổ đau

    Cảnh chiếu thì hay bệnh
    Nguồn chiếu bệnh chẳng hay
    Rời ngọn trở về gốc
    Cách trị bệnh xưa nay


    Ngọc lưu ly xanh biếc
    Chẳng tì chút vết nhơ
    Thân tâm đều là Biết
    Sao có thể bẩn dơ

    Dù làm gì đi nữa
    Hãy thấy Biết ở đây
    Để Biết tự biểu diễn
    Đại lạc sẽ tròn đầy


    ❤,
    Trong Suốt
    (Ngộ cafe, 14/06/2023)

    Bài thơ này ra đời khi thầy Trong Suốt ngồi ở Ngộ cafe và gặp bạn Yến Phi - chủ shop Ngọc Lưu Ly chuyên chăm sóc sức khoẻ cho mọi người qua mát-xa, bấm huyệt, giác hơi và đặc biệt là chúc lành và đọc thần chú cho khách trong khi trị liệu. Bạn xin thầy một bài thơ với mong muốn khách hàng khi đến với shop khi đọc sẽ được thanh lọc toàn thân, phục hồi sức khoẻ, được thả lỏng, nghỉ ngơi, chữa lành thân tâm bệnh.
    *