Afleveringen

  • Ở Cúp bóng đá châu Á đang diễn ra tại Qatar lần này, hai đội đến từ đông bắc Á, Nhật Bản và Hàn Quốc được chú ý nhiều, không chỉ bởi họ là hai đội bóng mạnh hàng đầu của châu lục, đã có thành tích ở sân chơi thế giới mà còn bởi đây là hai đội bóng có số lượng cầu thủ rất đông xuất khẩu sang châu Âu và tất nhiên là hai đội bóng có giá trị lớn nhất ở giải đấu. (Phát lần đầu ngày 28/01/2024)

    Với bốn danh hiệu vô địch Asian Cup, đội Nhật Bản mang đến Qatar một đội hìnhcó tổng giá trị 318 triệu euro với 21 cầu thủ chơi ở nước ngoài. Trong khi đó các chiến binh Taegeuk Hàn Quốc xếp thứ 2 tại Asian Cup năm nay với định giá cầu thủ 193 triệu euro và 12 cầu thủ chơi bóng ở châu Âu.

    Giờ đây những cái tên cầu thủ Hàn Quốc và Nhật Bản xuất hiện trong 5 giải đấu hàng đầu châu Âu không còn là hiếm hoi. Họ đang ngày càng được các câu lạc bộ ở đây săn đón, và nhất là các cầu thủ châu Á này đã hội nhập rất tốt trên sân cỏ Châu Âu, nơi tập trung tinh hoa bóng đá đỉnh cao của thế giới. Con số các cầu thủ Nhật và Hàn Quốc đang chơi bóng ở các câu lạc bộ của Châu Âu giờ có thể tính đến con số hàng trăm. Trong đó có không ít cầu thủ có giá trị chuyển nhượng hàng chục triệu euro.

    Chỉ trong vòng một thời gian không dài, hai nền bóng đá này bất ngờ trở thành nhà xuất khẩu cầu thủ lớn nhất châu lục sang châu Âu. Đây chính là một trong những lý do chính để các đội tuyển quốc gia Nhật bản và hàn Quốc Trong hai thập kỷ trở lại đây đã tiến bộ không ngừng. Những tiến bộ này bắt nguồn từ cách làm bóng đá rất chuyên nghiệp của hai quốc gia láng giềng ở Đông Bắc Á này.

    Trong chương trình thể thao hôm nay chuyên gia bóng đá Trần Văn Mui sẽ giúp chúng ta hiểu thêm một phần trong mô hình xây dựng nền bóng đá hiện đại ở hai quốc gia này.

    Trước hết ông Mui điểm qua thành tích của đội tuyển quốc gia Hàn Quốc và Nhật Bản để thấy rõ sự tiến bộ không ngừng của họ :

  • Tối 28/10, tại nhà hát Châtelet ở Paris, tiền vệ người Tây Ban Nha Rodri đang chơi cho câu lạc bộ Anh Manchester City đã được trao Quả bóng vàng 2024. Bóng đá Tây Ban Nha trở thành tâm điểm của lễ trao giải Quả bóng vàng lần thứ 68 bởi chiến thắng áp đảo với 8 danh hiệu lớn được trao và bởi hành động tẩy chay sự kiện của câu lạc bộ Real Madrid.

    Chiến thắng của Rodri, tiền vệ được mệnh danh là bộ não của Manchester City, với bốn danh hiệu vô địch bóng đá Anh, và đặc biệt là vô địch EURO mùa hè này với đội tuyển quốc gia Tây Ban Nha, có phần bị lu mờ bởi cuộc tranh cãi nổ ra vào buổi chiều cùng hành động của Real tẩy chay lễ trao giải.

    Giải thưởng Quả bóng vàng năm nay lại một lần nữa gây tranh cãi. Trong phiên bản 2024 này, Vinicius Junior chắc chắn là nhân vật được công chúng yêu thích nhất, với tỷ lệ đặt cược đến mức Real Madrid đã tin chắc tiền đạo của mình sẽ đăng quang.

    Tất cả đều đã sẵn sàng. Trong nhiều tuần trước, tiền đạo ngôi sao của "Merengues", Vinicius Junior, đã chuẩn bị nhận giải thưởng cầu thủ bóng đá cá nhân xuất sắc nhất châu Âu mùa bóng này ở Paris. Real, sau cú ăn ba - Liga, Champions League, Siêu cúp mùa giải 2023-24 - có 4 cầu thủ được đề cử vào Top 6 (Vinicius, Jude Bellingham, Dani Carvajal và Kylian Mbappé). Câu lạc bộ lớn của thành Madrid đã lên danh sách phái đoàn gần 50 người để đến Paris ăn mừng lễ đăng quang của người Brazil. Nếu có bất ngờ thì họ vẫn có thể ăn mừng với Bellingham hoặc Carvajal.

    Nhưng chiếc chuyên cơ của đội đã không cất cánh rời thủ đô Tây Ban Nha đến Paris. Câu lạc bộ Madrid cuối cùng quyết định không tham gia buổi lễ sau khi biết rằng không có cầu thủ nào của họ đăng quang giải Quả bóng vàng. Trong khi đó, France Football, nhà tổ chức sự kiện thường niên, đảm bảo rằng bí mật xung quanh tên của người chiến thắng sẽ được giữ cho đến cuối cùng.

    Trước giờ diễn ra buổi lễ, Real Madrid tuyên bố dứt khoát : “Nếu tiêu chí giải thưởng không đủ để chỉ định Vinicius là người chiến thắng, thì vẫn những tiêu chí đó, người chiến thắng sẽ phải là Carvajal (…). Vì trường hợp này không xảy ra, rõ ràng Quả bóng vàng UEFA không tôn trọng Real Madrid”. Và kết quả là câu lạc bộ tẩy chay lễ trao giải.

    Hành động không xứng tầm một câu lạc bộ lớn nhất thế giới

    Sau lễ trao giải tại Paris, nếu như báo chí Tây Ban Nha nhất loạt hân hoan vui mừng Rodri cầu thủ xuất sắc nhất Euro-2024 của tuyển quốc gia Tây Ban Nha, cũng như không ngớt lời ca ngợi Aitana Bonmati người Catalunya, năm thứ 2 liên tiếp giành Quả bóng vàng bóng đá nữ - Bonmati là nhà vô địch Tây Ban Nha, vô địch Champions League cùng FC Barcelona và nhà vô địch thế giới 2023 - thì cũng không không ngần ngại chỉ trích hành động không đẹp, thiếu đẳng cấp của Real cho rằng phản ứng hờn dỗi vì thất bại là “không xứng tầm với một câu lạc bộ lớn nhất thế giới”. Nhiều tờ báo, như tờ Marca nhắc nhở câu lạc bộ đã quên rằng họ vẫn khuyên các cầu thủ của họ, kể cả khi bại trận vẫn bắt tay đối thủ.

    Thông tín viên đài RFI tại Madrid, Pierre Chaperon cho biết thêm thông tin:

    Một bên là những người ủng hộ Real nói đó là âm mưu và sự lăng mạ. Bên kia thì tố cáo Real Madrid là kẻ thua cuộc xấu xí. Một lần nữa, Tây Ban Nha lại chia rẽ giữa niềm vui vì một Rodrigo Hernadez giành Quả bóng vàng là người Tây Ban Nha, và nỗi bực tức vì cảm thấy không được đánh giá cao.

    Câu lạc bộ Real Madrid đã không đến Paris dự buổi lễ trao Quả bóng vàng. Chuyến bay của đội, cũng như chương trình đặc biệt dự định phát sóng trên kênh truyền hình riêng của câu lạc bộ bị hủy.

    Ở câu lạc bộ của các nhà vô địch Châu Âu, người ta chỉ trích ban tổ chức buổi lễ đã thiếu tôn trọng câu lạc bộ. Tại đây người ta vẫn nghĩ rằng trên mọi tiêu chí, Quả bóng vàng là dành cho cầu thủ Brazil Vinicius Junior, nhà vô địch Champions League hay thậm chí cả đối với hậu vệ người Tây Ban nha Dani Carvajal, người mà ngoài chiếc cúp Champions League còn đăng quang ngôi Vô địch châu Âu với đội tuyển Tây Ban Nha.

    Dù sao thì Real cũng được trao giải câu lạc bộ bóng đá hay nhất. Niềm an ủi nhỏ nhoi cho câu lạc bộ nhưng vẫn cảm thấy bị tự ái vì không giành được Quả bóng vàng.

    Real đối đầu với UEFA

    Sự kiện Quả bóng vàng 2024 lại khoét sâu thêm mâu thuẫn vốn có giữa Real Madrid với định chế quản lý bóng đá Châu Âu UEFA, do ý đồ, không thành, của câu lạc bộ muốn lập ra giải mới ở Châu Âu “Super League” để cạnh tranh với Champions League, mà theo chủ tịch của Real, ông Florentino Pérez là để “cứu bóng đá Châu Âu khỏi suy tàn”. Một số tờ báo thể thao Tây Ban Nha khẳng định UEFA đã can thiệp vào Quả bóng vàng nhằm chống lại Real Madrid.

    Tổng biên tập tuần báo bóng đá France Football, nhà sáng lập và tổ chức giải thưởng, ông Vincent Garcia, trên kênh truyền hình L'Équipe đã đưa ra lời giải thích có vẻ có lý về danh sách bầu chọn : “Điều tôi có thể nói là có phiếu bầu rất sít sao. Vinicius chắc chắn đã bị thiệt thòi vì sự hiện diện của Carvajal và Bellingham trong Top 5, vì về mặt số học, việc đó đã lấy đi một số phiếu bầu của anh ấy. (…) Điều này có thể có lợi cho Rodri”.

    Một giải thích được một số phương tiện truyền thông chuyên về bóng đá lưu ý, đó là, trong số các tiêu chí bầu chọn có các thang điểm về “đẳng cấp” và “chơi đẹp” của cầu thủ. Tiêu chí này có thể bất lợi cho cầu thủ người Brazil, đôi khi nóng nảy và hay có tính khí quá khích trên sân, khác xa với hình ảnh chuẩn mực của Rodri.

    Những lý lẽ giải thích như vậy không dễ gì lọt tai Real Madrid, vẫn tin rằng họ bị xử tệ coi thường.

    Rodri, bất ngờ nhưng xứng đáng

    Có phần hơi bất ngờ khi tên của tiền vệ người Tây Ban Nha, có xu hướng phòng ngự và là hình mẫu cho lối chơi tập thể như Rodri được xướng lên cho danh hiệu Quả bóng vàng 2024. Bóng đá Tây Ban Nha phải đợi 64 năm để được vinh danh, sau Quả bóng vàng của Luis Suarez Miramontes năm 1960. Rodri xúc động phát biểu khi nhận giải :

    “Khi tên tôi được xướng lên, tôi không có thông tin gì. Người ta không chuyển hay liên lạc gì cho tôi. Tôi tới dự buổi lễ như tất cả mọi người ở đây. Tôi rất hạnh phúc. Giải thưởng có ý nghĩa vô cùng với tôi. Tôi chỉ còn biết tận hưởng thời khắc này và cực kỳ mãn nguyện. Đó là món quà vô cùng lớn và là phần thưởng cho tất cả những công việc mà tôi đã cố gắng làm trong bao năm qua.

    Tôi hiểu được tầm quan trọng của giải thưởng này với câu lạc bộ của tôi, với đất nước tôi, với bóng đá Tây Ban Nha… Khi kết thúc EURO năm nay, tôi đã nói, không phải là ám ảnh, một cầu thủ Tây Ban Nha xứng đáng được nhận Quả bóng vàng. Có nhiều ứng viên, như Dani Carvajal cũng rất xứng đáng. Quả thực đây là sự công bằng cho bóng đá Tây Ban Nha”.

    Ngôi sao 28 tuổi người Tây Ban Nha đã có một mùa bóng cực kỳ thành công trong màu áo Manchester City cũng như đội tuyển Tây Ban Nha. Anh có lần thứ tư liên tiếp cùng Manchester City vô địch Ngoại hạng Anh. Mùa hè vừa qua, Rodri được bầu là cầu thủ xuất sắc nhất EURO 2024, khi đăng quang ngôi vô địch Châu Âu cùng La Roja trên đất Đức.

    Trong vai trò tiền vệ trung tâm, Rodri chính là bộ não giúp Tây Ban Nha vượt qua hàng loạt đối thủ nặng ký như Đức, Pháp, Anh để lên ngôi vô địch EURO 2024.

    Ở Manchester City, Rodri được đánh giá như là người kiến tạo lối đá và phong cách chơi hiệu quả của toàn đội. Việc Rodri vượt qua hai ngôi sao của Real Madrid là Vinicius (xếp thứ 2) và Jude Bellingham (3) trong cuộc bầu chọn Quả bóng vàng 2024 có thể xem là bất ngờ thú vị nhưng logic. Xét về danh tiếng và mức độ truyền thông, tiền vệ của Manchester City không sánh bằng. Nhưng trên góc độ chuyên môn và những đóng góp cho CLB cũng như đội tuyển quốc gia, Rodri tỏ ra nổi trội hơn Vinicius, Bellingham.

    Các giải lớn, làng bóng Tây Ban Nha vẫn chiếm số đông

    Ngoài các Quả bóng vàng của Rodri và Aitana Bonmati, Kylian Mbappé và Harry Kane chia nhau danh hiệu Vua phá lưới, Gerd Müller và thần đồng Lamine Yamal đoạt giải Kopa dành cho cầu thủ trẻ xuất sắc nhất.

    Nhưng đội trưởng của đội tuyển Pháp, với 52 bàn thắng trong suốt mùa giải, không về Paris nhận giải vì Real tẩy chay.

    Ở tuổi 17, cầu thủ người Tây Ban Nha Yamal đã là ngôi sao của Barça và nhà vô địch châu Âu "Roja" và kế nhiệm Jude Bellingham trở thành cầu thủ trẻ xuất sắc nhất.

    Trong các giải thưởng khác của buổi lễ tại Nhà hát Châtelet ở Paris, cầu thủ Achentina Emiliano Martinez, nhà vô địch Copa America 2024, được trao danh hiệu thủ môn xuất sắc nhất, được đặt theo tên huyền thoại Lev Yachine.

    Giải thưởng huấn luyện viên xuất sắc nhất mới do tạp chí France Football và UEFA sáng lập năm nay được đặt tên là Johan Cruyff, huyền thoại người Hà Lan của Barça và Ajax Amsterdam. Những người đầu tiên đăng quang giải này là Emma Hayes người Anh dành cho nữ, huấn luyện viên Chelsea trở thành huấn luyện viên đội tuyển Mỹ và dành cho nam là Carlo Ancelotti, nhà cầm quân của Real Madrid.

  • Zijn er afleveringen die ontbreken?

    Klik hier om de feed te vernieuwen.

  • Bình Định được coi là một trong những chiếc nôi của làng võ cổ truyền Việt Nam lâu nay vẫn được gọi là “ miền đất võ” và võ Bình Định vẫn được giới chuyên môn gọi là « võ ta » thuần Việt nhất. Từ năm 2014, võ Bình Định đã được ông nhận là Di sản văn hóa phi vật thể Quốc gia. Võ Cổ Truyền Bình Định đang tiến thêm bước mới để lan tỏa ra thế giới. Gần đây, các nhà quản lý thể thao văn hóa tại Việt Nam cùng giới chuyên môn võ thuật đang tích cực chuẩn bị hồ sơ đề nghị đưa di sản Võ Bình Định vào danh mục đề cử lên UNESCO ghi danh, tôn vinh là di sản văn hóa phi vật thể đại diện của nhân loại.

    Bình Định hiện có hơn 100 võ đường võ cổ truyền trãi rộng khắp 11 huyện, thị xã và thành phố trong tỉnh. Bình Định từng có hàng nghìn võ sư, võ sinh nắm giữ nhiều di sản của võ cổ truyền Bình Định, đang nỗ lực truyền bá võ Bình Định cho thế hệ trẻ tại các võ đường, câu lạc bộ võ Bình Định trên địa bàn tỉnh. Tỉnh cũng là nơi duy nhất có một Trung tâm võ cổ truyền Bình Định, danh đề phổ biến và phát triển môn phái võ của địa phương. Ngoài ra hiện nay trên thế giới, Võ Bình Định đang có nhiều võ đường tổ chức truyền dạy ở nhiều nước như Châu Âu, Mỹ và nhiều quốc gia trên khắp thế giới ...

    Song song với các sinh hoạt võ thuật,công tác sưu tầm, nghiên cứu võ cổ truyền Tây Sơn - Bình Định cũng được quan tâm thúc đẩy từ hàng chục năm nay. Võ cổ truyền Bình Định đã được nhiều võ sư, võ sĩ và thanh thiếu niên ở nhiều quốc gia yêu thích, luyện tập và tham gia biểu diễn trong các đợt lễ hội Festival võ thuật ở Việt Nam.

    Cũng nên biết cho đến giờ Tổ chức Giáo dục, Khoa học và Văn hóa Liên Hiệp Quốc (UNESCO) mới công nhận di sản văn hóa phi vật thể của nhân loại cho 7 loại hình và môn phái võ thuật, trong đó đa số xuất xứ từ châu Á, như từ Trung Quốc, Hàn Quốc, Iran. Môn võ Pencak-Silat của Indonesia, hay Silat của Malaysia cũng nằm trong số này.

    Chương trình Tạp chí Thể thao có cuộc phỏng vấn Võ sư Trương Văn Bảo Chủ tịch liên đoàn Võ cổ truyền tỉnh Lâm Đồng, một người tận tâm với sự nghiệp phát triển và lan tỏa võ Việt ra quốc tế. Ông cũng là người đóng góp vào quá trình nghiên cứu chuẩn bị hồ sơ để võ cổ truyền Bình Định trình lên UNESCO để được công nhận là di sản văn hóa phi vật thể của nhân loại.

  • Trong vài năm gần đây, điền kinh Việt Nam đã có được một số bước đột phá, đạt được những thành quả khá ấn tượng ở các đấu trường châu Á (Asiad) và khu vực Đông Nam Á (SEA Games). Điền kinh đã trở thành môn mũi nhọn tìm kiếm huy chương cho Thể thao Việt Nam và được đầu tư trọng điểm. Tuy nhiên, tìm kiếm và phát triển nguồn vận động viên cho bộ môn này vẫn còn nhiều hạn chế. Bài toán lực lượng luôn là vấn đề nan giải của điền kinh Việt Nam trước đấu trường quốc tế.

    Nhưng cũng rất nhanh sau thành công ban đầu đó điền Kinh Việt Nam đi xuống và tụt hậu rõ rệt. Từ 5 huy chương Vàng, Bạc, Đồng giành được ở ASIAD 2018, kỳ đại đội tiếp theo tại Hàng Châu, Trung Quốc 2023, đội tuyển điền kinh Việt nam trắng tay. Ở sân chơi khu vực SEA Games, điền kinh Việt Nam cũng đánh mất vị thế thống trị.

    Một trong những nguyên nhân được các nhà chuyên môn của bộ môn đã chỉ ra là lực lượng các vận động viên quá mỏng lại không có được các nhân tố mới kế cận.

    Trao đổi với chương trình thể thao về vấn đề tuyển chọn đào tạo tài năng cho điền kinh, ông Dương Đức Thủy, nguyên trưởng bộ môn Điền Kinh của Tổng cục Thể dục Thể thao Việt Nam trước đây, cho rằng nguyên nhân thì có nhiều nhưng rõ ràng công tác phát hiện, tuyển chọn đến đào tạo lực lượng vận động viên điền kinh chưa được làm một cách bài bản chuyên nghiệp.

  • Rafael Nadal, “ông Hoàng” sân đất nện, người đã viết lên những trang sử vàng của làng quần vợt thế giới từ năm 2001, hôm thứ Năm 10/10/2024, thông báo từ giã sự nghiệp thể thao đầy ắp thành tích của mình, trong đó có tới 22 danh hiệu vô địch các giải đấu lớn Grand Chelem.

    Tình trạng thể lực bị suy giảm trong những năm gần đây do cường độ thi đấu và tuổi tác, tay vợt 38 tuổi người Tây Ban Nha, hôm 10/10/2024, thông báo trong một video đăng trên mạng X : “Tôi nghĩ rằng đã đến lúc chấm dứt sự nghiệp kéo dài và đầy áp thành công ngoài sức tưởng tượng của tôi”. Tuy nhiên, anh cho biết sẽ tham gia giải đấu cuối cùng tới đây là vòng chung kết David Cup, dự kiến tổ chức tại Malaga, Tây Ban Nha, từ ngày 19 đến 24/11 tới đây.

    Thông báo từ giã sự nghiệp thể thao đỉnh cao của Rafael Nadal, dù không phải là bất ngờ, nhưng đã gây nhiều xúc động trong giới thể thao cũng như người hâm mộ ngôi sao quần vợt, đặc biệt là tại Tây Ban Nha nói chung cũng như đảo Majorca nơi anh Nadal sinh ra.

    Thông tín viên Pierre Chaperon tại Madrid :

    Biểu tượng, huyền thoại, vận động viên Tây Ban Nha xuất sắc nhất lịch sử… Trên báo chí tại Tây Ban nha cũng như trong các đường phố của thủ đô Madrid, tất cả đều bày tỏ ngưỡng mộ với « nhà vua » Nadal.

    Việc anh rút khỏi sự nghiệp thể thao không làm ai ở đây ngạc nhiên. Mario, một giáo viên dạy tennis, tuổi tứ tuần đã dự tính được sự việc. Anh nói :

    « Tôi nghĩ đó là điều sớm hay muốn rồi cũng sẽ phải đến. Đó là điều bình thường. Anh ta đã hao kiệt thể chất. Người ta đã đoán trước được, như thế là cần thiết, cho chính anh ấy ».

    Với anh, chỉ còn lại kỷ niệm những buổi chiều ngồi trước máy thu hình để theo dõi những chiến công của người đàn ông nắm giữ 92 danh hiệu vô địch cá nhân trên hành trình thi đấu.

    Với anh Carlos, 33 tuổi, Rafael Nadal là đại sứ xuất sắc nhất của Tây Ban Nha trên thế giới. Anh cho biết : « Với tôi, anh là người giỏi nhất. Trên phương diện thể thao thế giới, anh là tấm gương trong và cả ngoài sân đấu. Anh là người đại diện rất tốt của Tây Ban Nha. Khi anh gặp khó khăn nhất, anh vẫn như vậy. Khi anh thua 2 séc, anh vẫn có thể thắng lại. Tôi nghĩ rằng, chúng tôi những người Tây Ban Nha, trong những thời điểm tồi tệ nhất, chúng tôi vẫn có thể hồi phục, làm việc và nhận được kết quả. »

    Còn tiếp sau đây ? Một số người đoán anh sẽ là doanh nhân. Rafael Nadal đã có một học viện tennis ở hòn đảo quê hương của anh Majorca. Một số khác thì mơ ước anh trở thành chủ tịch Câu lạc bộ Real Madrid, một trong những câu lạc bộ tâm huyết nhất của anh.

    Những ngày qua, cái tên Rafael Nadal tràn ngập mạng xã hội với những lời khen ngợi tốt đẹp nhất từ những đối thủ của anh trên sân quần vợt như tay vợt Thụy Sĩ Roger Federer, tay vợt số 1 thế giới người Serbia Novak Djokovic hay của Carlos Alcaraz, tay vợt trẻ đồng hương Tây Ban Nha đang được coi là truyền nhân của anh, cho đến những ngôi sao sân cỏ bóng đá như danh thủ Bồ Đào Nha Cristian Ronaldo, tiền đạo Pháp Kylian Mbapé.

    Chủ tịch Ủy ban Tổ chức Thế vận hội Paris, Tony Estanguet viết : « Thật không dễ để nói lời tạm biệt với anh Rafa... Cảm ơn vì sự nghiệp vĩ đại của anh và 20 năm đầy cảm xúc đã viết nên lịch sử quần vợt. Cũng xin cảm ơn sự hiện diện của anh tại Paris 2024 mùa hè vừa qua. Hẹn gặp lại nhà vô địch. »

    Chủ tịch câu lạc bộ Real Madrid, Florentino Pérez, trong một thông cáo báo chí, ca ngợi : « Rafa Nadal cũng là niềm tự hào của đất nước chúng ta và là tấm gương về những giá trị cốt lõi thể thao, nhờ đó anh đã xây dựng toàn bộ sự nghiệp phi thường của mình. »

    Từ cậu bé nhút nhát đến chiến binh trên sân đấu

    Sinh ngày 3 tháng 6 năm 1986 tại Manacor, thành phố lớn thứ ba trên đảo Majorca, Rafa từ bỏ niềm đam mê với bóng đá từ khi còn trẻ để chơi quần vợt, nơi anh được ông chú Toni dẫn dắt gần như toàn bộ sự nghiệp của mình.

    Dưới sự răn dạy của ông chú huấn luyện viên « nghiêm khắc nhất không thể tưởng tượng nổi », thần đồng nhỏ bé Rafa đã đổ mồ hôi nước mắt tại câu lạc bộ quần vợt ngay trước khu nhà của gia đình. Trong cuốn tự truyện « Rafa » anh kể : « Ông gây áp lực rất lớn cho tôi, sử dụng ngôn ngữ thô bạo, thường xuyên la mắng ».

    Nhưng với Toni, đó là cái giá phải trả để biến một cậu bé khá nhút nhát và hay sợ hãi thành một chiến binh trên sân đấu và còn phải hành xử đẹp « tuyệt đối cấm ném vợt của mình ».

    Trưởng thành từ sân đất nện, chính trên mặt sân này này, Rafael Nadal đã xây dựng nên huyền thoại của mình, với phong cách của một « chiến binh » khiến công chúng ngưỡng mộ.

    Trong sự nghiệp đỉnh cao kéo dài hơn hai chục năm, Rafael Nadal đã 22 lần đăng quang ở các giải Grand Chelem, trong đó có 14 lần tại Roland-Garros, là tay vợt thành công thứ hai ở Grand Chelem, chỉ đứng sau Djokovic (24 danh hiệu) và dẫn trước kỳ phùng địch thủ Roger Federer (20 danh hiệu).

    Ông Hoàng sân đất nện với những kỷ lục

    « Rafa » đã thống trị trên mặt đất nện trong gần 20 năm, kể từ khi khởi đầu sự nghiệp vào năm 2001. Vua sân đất nện còn thành công ở các mặt sân khác để lập nên những kỷ lục : Với 92 danh hiệu, ngôi vị số 1 thế giới chiếm giữ trong 209 tuần, 4 Cup Davis và 2 huy chương vàng Olympic, ở nội dung đơn (2008) và đôi (2016).

    Vào tháng Giêng năm 2022, tại Melbourne, anh trở thành tay vợt thứ hai sau Djokovic trong kỷ nguyên các giải Mở (từ 1968) vô địch bốn giải Grand Chelem ít nhất hai lần.

    Nadal đã có hai danh hiệu vô địch trên mặt sân cỏ Wimbledon năm 2008 và 2010. Đặc biệt là chiến thắng lịch sử nhà vô địch Thụy Sĩ đã đi vào huyền thoại Roger Federer.

    Chính trên mặt sân đất nện là nơi Nadal đạt đến mức hoàn hảo của nghệ thuật tennis, kết hợp giữa sức mạnh, sự nhanh nhạy và tinh thần thép. Trong sự nghiệp của mình, anh gần như bất bại: 484 trận thắng trong tổng số 535 trận đã đấu, tỷ lệ thành công hơn 90%.

    Nadal đã có một loạt chuỗi chiến thắng ly kỳ trên mặt sân Roland-Garros Paris : từ 2005 đến 2008; 2010 đến 2014; 2017 đến 2020 và cuối cùng là 2022, tất cả những trận chung kết đó đều là những trận đỉnh cao của tennis. Chưa có một nhà vô địch nào giành nhiều danh hiệu vô địch trên một giải Grands Chelems như vậy. Cũng chưa có một tay vợt nào giành chiến thắng 81 trận liên tục trên sân đất nện, kỷ lục này của Nadal được lập từ tháng 04/2005 đến thắng 05/2007.

    Vượt qua chính bản thân

    Nhìn phong cách thi đấu dũng mãnh đầy sức mạnh của Nadal, ít người biết rằng để giành chiến trên sân đấu anh đã phải vượt qua chính bản thân mình. Cơ thể anh luôn là đối thủ tồi tệ nhất của anh. Từ năm 2006, Nadal nghĩ mình đã thất bại vì chứng đau mãn tính (hội chứng Müller-Weiss) ở bàn chân trái. Cơn đau đến và đi nhưng không bao giờ biến mất này đã trở thành vật cản lớn vào cuối sự nghiệp của anh. Nadal đã giành chức vô địch Roland-Garros lần thứ mười bốn và cũng là lần cuối cùng với một bên bàn chân phải tiêm thuốc tê.

    Các vấn đề về đầu gối và cổ tay cũng khiến anh phải rời sân đấu trong một thời gian dài, chưa kể đến việc những lần rách cơ bụng, hay chấn thương cơ hông như hồi tháng Giêng năm 2023 tại Giải Úc Mở rộng, khiến tay vợt phải phẫu thuật và kết thúc mùa giải sớm, và để tập trung vào mục tiêu trở lại Paris lần cuối vào năm 2024, trước tiên là ở Roland-Garros và sau đó là Thế vận hội Olympic. Nadal đã giữ lời hứa trở lại Paris, nhưng không thể có được phong độ như mong muốn.

    Một ông Hoàng giản dị

    Là một vận động viên nổi tiếng, giàu có thu nhập hàng trăm triệu đô la từ các giải đấu, chưa kể đến từ các hợp đồng quảng cáo, như Rafael được biết đến như một con người giản dị. Thời gian rảnh rỗi chỉ thích đi câu cá với bạn bè, xem bóng đá, môn thể thao mà anh say mê từ nhỏ không kém quần vợt, và dành thời gian cho gia đình nhỏ với Xisca Perello, người phụ nữ mà anh chia sẻ cuộc sống từ năm 2005 cùng cậu con trai mới ra đời hồi tháng 10 năm 2022.

  • Bảng xếp hạng định kỳ FIFA (FIFA Men's World Ranking) vẫn được dùng để đánh giá sự phát triển, thành tích và trình độ của các đội bóng thuộc các quốc gia thành viên, đồng thời cũng được sử dụng làm cơ sở để chọn đội hạt giống trong việc phân chia bảng trong các giải đấu. Có thể thấy sự phân chia khu vực bóng đá thế giới không đồng đều, chủ yếu tập trung vào khu vực châu Âu và Nam Mỹ.

    Gần đây, ngoài thứ hạng của FIFA, giới chuyên môn còn thêm vào giá trị bằng tiền hay giá trị chuyển nhượng các cầu thủ trong các đội tuyển quốc gia bóng đá. Trên thực tế trên bảng xếp hạng người ta chỉ tập trung chú ý vào tốp 50 đội tuyển hàng đầu được gọi là các đội bóng mạnh. Lọt vào tốp 50 cũng là tiêu chí đánh giá trình độ tiến bộ và mức độ chuyên nghiệp hóa của các nền bóng đá trên thế giới hiện nay.

    Chương chình tạp chí Thể thao hôm nay xin mời quý vị thính giả cùng với chuyên gia bóng đá Trần Văn Mui tìm hiểu về sự phân chia khu vực trình độ phát triển trên tấm bản đồ bóng đá thế giới hiện tại diễn ra thế nào ? Vì sao châu Âu và Nam Mỹ vẫn luôn là hai trung tâm bóng đá lớn của thế giới ?

  • Vòng chung kết Cúp bóng đá thế giới FIFA 2026, là kỳ World Cup đầu tiên được tổ chức tại ba nước bắc Mỹ: Hoa Kỳ, Mêhico và Canada, đồng thời cũng là lần đầu tiên mở rộng từ 32 lên 48 đội tuyển quốc gia tham dự. Quy mô giải đấu, số lượng đội bóng tăng nên thể thức thi đấu vòng loại cũng phải thay đổi và cuộc cạnh tranh giành tấm vé đi dự World Cup ở các châu lục diễn ra qua nhiều vòng đấu cũng trở nên sôi động và phức tạp hơn.

    Vòng loại cho World Cup 2026 đã được khởi tranh từ tháng 09/2023 từ khu vực Nam Mỹ và sẽ kết thúc vào ngày 31/03/2026, tức 3 tháng trước khi World Cup 2026 khai cuộc. Ngoại trừ khu vực châu Âu, các đội tuyển trong UEFA chỉ bắt đầu vòng loại từ tháng 3, trong khi các châu lục khác đã đi được gần nửa chặng đường vòng loại.

    Tham gia chương trình với chúng ta hôm nay, chuyên gia bóng đá Trần văn Mui giải thích thêm về thể thức và phân tích một số diễn biến của vòng loại World Cup 2026 :

  • Làng bóng đá thế giới đang bước vào mùa giải mới với nhiều thay đổi, hứa hẹn nhiều trận cầu sôi động. Thể thức mới của Champions League, phiên bản mới 32 đội của Club World Cup và World Cup 2026 lần đầu tiên với 48 đội. Sự thay đổi này có chung một điểm : sẽ có nhiều trận đấu hơn! Tuy nhiên, ngày càng có nhiều tiếng nói trong giới bóng đá lên tiếng cảnh báo lịch thi đấu quá dày đặc do những thay đổi sẽ gây nguy hại cho sức khỏe của các cầu thủ.

    Những cầu thủ trụ cột của nhiều câu lạc bộ lớn đang gióng lên hồi chuông cảnh báo. Rodri, tiền vệ tấn công của Manchester City là một trong những người đầu tiên lên tiếng về vấn đề này. Cầu thủ này thâm chí còn gợi đến ý tưởng đình công, khi nói cầu thủ đang ở « gần » với giải pháp triệt để này để phản đối lịch thi đấu quá tải khiến thể lực cầu thủ bị vắt kiệt dẫn đến nguy cơ bị trấn thương cao. Quan điểm của anh được nhiều cầu thủ quốc tế khác tán thành như hậu vệ cánh Jules Koundé hay thủ môn Courtois của câu lạc bộ Real Madrid.

    Sau các cầu thủ, đến lượt các huấn luyện viên. Trong một cuộc họp báo trong tuần, Pep Guardiola huấn luyện viên nổi tiếng người Tây Ban Nha thừa nhận tình hình đã đến mức không thể chịu được nữa. Ông nói : « Tôi tin rằng phải thay đổi cái gì đó », trước khi đá quả bóng sang chân các cầu thủ rằng « bóng đá thương mại có thể bỏ qua các huấn luyện viên, các giám đôc kỹ thuật, truyền thông, các ông chủ câu lạc bộ nhưng cầu thủ thì không được. Không có họ, chúng ta không thể chơi bóng, những người duy nhất có quyền thay đổi mọi việc là họ ».

    Không có gì ngạc nhiên khi nhiều lời chỉ trích đến từ các cầu thủ Manchester City. Mùa trước chẳng hạn, Rodri đã thi đấu 64 trận. Nhưng con số này sẽ còn tăng hơn nữa với việc sửa đổi Champions League và thể thức mới của Club World Cup với 32 câu lạc bộ tham dự, sẽ diễn ra từ 15/06 đến 13/07 năm 2025 tại Hoa Kỳ. Như vậy một cầu thủ của Manchester City có thể chơi tới 76 trận mùa này. « Chúng tôi không thể chơi 60 đến 70 trận mỗi mùa,» Rodri nói cách đây vài ngày, « từ 40 đến 50 trận, một cầu thủ có thể chơi ở phong độ cao nhất, nhưng nếu nhiều hơn thế, tình trạng thể chất của anh ấy sẽ giảm sút đáng kể. »

    Trước tình hình này, công đoàn cầu thủ bóng đá thế giới FIFPro đã phải nhảy vào cuộc. Vào đầu tháng, hiệp hội đã kêu gọi các biện pháp để bảo vệ các cầu thủ để tránh buộc họ phải chơi quá sức với mật độ và nhịp độ thi đấu ngày càng lớn.

    Tham gia chương trình với chúng ta hôm nay, chuyên gia bóng đá Trần Văn Mui cho rằng nguy cơ các cầu thủ chơi ở các giải châu Âu bị kiệt sức vì lịch thi đấu mới quá dày đặc là có thực. Ông phân tích :

  • Hai tháng sau vòng chung kết Euro 2024, sân cỏ bóng đá châu Âu đang hào hứng bước vào mùa bóng mới 2024/2025. Bên cạnh các giải vô địch quốc gia, những giải đấu lớn danh giá từ cấp độ câu lạc bộ đến cấp đội tuyển quốc gia bắt đầu khởi tranh cùng với những thay đổi thể thức thi đấu nhằm đem lại cho người hâm mộ nhiều trận đấu hấp dẫn có chất lượng cao hơn.

    Tham gia chương trình Tạp chí thể thao hôm nay, chuyên gia bóng đá Trần Văn Mui sẽ cùng chúng ta tìm hiểu, những cải tiến thể thức ở Nations League và Champions League, hai giải đấu chủ chốt của UEFA, sẽ làm cho mùa bóng này của Châu Âu trở nên hấp dẫn như thế nào ?

  • Thế vận hội dành cho người khuyết tật lần thứ 17 Paralympic Paris 2024 đã khép lại sau 10 ngày thi đấu sôi động của các vận động viên có những hoàn cảnh đặc biệt trên khắp thế giới. Không khí náo nhiệt hào hứng ở Paris 2024 những ngày qua đã cho thấy ngày hội thể thao lớn nhất hành tinh của người khuyết tật đã tạo được bước ngoặt lịch sử, với sự đổi về cách nhìn, mối quan tâm ngày càng lớn của xã hội đối với cộng đồng chiếm tới 1/6 dân số của hành tinh.

    Paralympic Paris tiếp theo đà thành công đặc biệt của Thế vận hội mùa hè Paris, vài ngày trước khi khép lại đã được giới quan sát và các nhà tổ chức đánh giá là kỳ Thế vận hội thành công nhất trong lịch sử phong trào Paralympic quốc tế về cả mặt tổ chức, thành tích thi đấu thể thao cũng như truyền thông giúp cho Paralympic trở nên gần gũi, hấp dẫn hơn với người hâm mộ thể thao trên thế giới.

    Số lượng vé bán ra, theo ban tổ chức Paralympic đã vượt con số 2,5 triệu. Trong số đó có hơn 52% người đến Paris để lần đầu tiên trữ tiếp theo dõi Paralympic và rất đông trong số này cũng lần đầu tiên được biết đến các môn thể thao của người khuyết tật.

    Nhưng trên hết, sự kiện mang những giá trị nhân văn được chuyển tải qua các cuộc thi đấu thể thao rất hấp dẫn của các vận động viên khuyết tật. Chuyên gia Trần văn Mui, tham gia chương trình với chúng ta hôm nay nhận xét :

    Để thể thao của người khuyết tật trở nên phổ biến

    Có rất đông khán giả ở Paris cũng như qua truyền hình hay mạng xã hội, lần đầu tiên theo dõi các cuộc thi đấu thể thao khuyết tật. Bên cạnh việc tổ chức hoạt động của Paralympic, chính quyền thành phố Paris còn quan tâm giúp cho mọi người yêu thể thao được tìm hiểu khám phá và chơi các môn thể thao dành cho người khuyết tật với mục đích phổ cập thể thao Paralympic đến mọi người. Hoạt động đã thu hút sự quan tâm, hứng thú của nhiều người dân ngay giữa lúc các cuộc thi đấu thể thao ở Paralympic đang diễn ra. Chi Phương ghi nhận qua phóng sự tại cậu lạc bộ đấu kiếm trên xe lăn tại trung tâm thể thao quận 20 Paris.

  • Giải bóng đá hấp dẫn nhất thế giới UEFA Champions League mùa bóng 2024/2025 đã được khởi động với lễ rút thăm chia cặp đấu vòng đầu diễn ra tại Monaco tối ngày 28/08/2024. Mùa giải thứ 70 tính từ khi ra đời năm 1955 này, Champions League sẽ diễn ra theo thể thức mới nhằm tăng tính hấp dẫn cũng như thu nhập của giải đấu.

    Không phải ngẫu nhiên mà châu Âu luôn là nơi hội tụ của bóng đá đỉnh cao với những giải đấu hấp dẫn và những tài năng hàng đầu thế giới bóng đá. Bởi vì bóng đá châu Âu là không ngừng phát triển cải tiến từ tên gọi, quy mô giải đấu đến các quy định, thể thức thi đấu mới, nhằm thích ứng với những thay đổi lớn trong bóng đá cũng như nhu cầu thưởng thức của người hâm mộ trên khắp hành tinh.

    Để bảo đảm những cải tiến của mùa bóng 2024/2025 sẽ mang lại những điều kiện tốt nhất cho các câu lạc bộ, các cầu thủ và những cổ động viên, Liên Đoàn Bóng Đá Châu Âu đã tiến hành nhiều nghiên cứu, tham khảo các đối tác chính của cả cộng đồng bóng đá Châu Âu về nhiều mặt khuôn khổ giải đấu, cách thức tuyển chọn, lịch thi đấu các giải đấu ở Châu Âu …

    Mục đích cải cách của UEFA là tạo điều kiện để có nhiều trận đấu hấp dẫn và tiền thưởng cũng sẽ tăng. Từ mùa bóng này, nhà vô địch Champions League sẽ nhận được tối thiểu 86 triệu euro tiền thưởng, so với 68 triệu trước đây. Tổng số 2,467 tỷ euro sẽ được phân chia cho các đội bóng dự giải, tùy theo mức độ thành tích. Mùa giải trước con số này là 2 tỷ euro.

    Tham gia chương trình với chúng ta hôm nay, chuyên gia bóng đá Trần Văn Mui sẽ giúp chúng ta hiểu thêm những gì sẽ thay đổi, những gì không thay đổi ở Champions League và thể thức mới có ảnh hưởng thế nào với người hâm mộ cũng như các câu lạc bộ bóng đá của UEFA.

  • Điền kinh là một trong những môn thể thao cơ bản trong hệ thống thi đấu Olympic, có số lượng nội dung thi đấu nhiều nhất, tới 48 nội dung bao gồm các nội dung ngoài đường, trong sân vận động. Đây cũng là một bộ môn được đầu tư trọng điểm của những nước xếp trong hàng cường quốc thể thao. Điền Kinh Việt Nam được tiếng thống trị khu vực Đông Nam Á nhưng ở đấu trường lớn như Olympic lại tụt hậu so với cả các nước cùng khu vực.

    Ở Olympic Paris 2024, điền kinh Việt Nam không đạt chuẩn chỉ có một đại diện duy nhất là vận động viên chạy 100m nữ Trần Thị Nhi Yến được dự thi đấu theo suất đặc cách nhưng cũng không để lại ấn tượng gì, thậm chí thông số thi đấu còn kém cả thành tích cá nhân ở trong nước. Đấu trường Olympic vẫn còn quá lớn đối với thể thao Việt Nam nói chung cũng như bộ môn điền kinh nói riêng, rõ ràng còn nhiều hạn chế về cả số lượng cũng như chất lượng.

    Sau thất bại không có gì bất ngờ ở Olympic Paris vừa qua, dư luận báo chí thể thao đã chỉ ra nhiều vấn đề, nguyên nhân khiến thể thao Việt Nam tụt hậu ngay cả so với các nước trong khu vực. Đa số đều cho rằng đó là Việt Nam vẫn đầu tư dàn trải, quá chú trọng vào thành tích ở Đại hội thể thao khu vực SEA Games, thiếu chiến lược đầu tư bài bản lâu dài ...

    Riêng với môn điền kinh, nhiều năm qua các vận động viên Việt Nam vẫn loay hoay thi đấu để đạt chuẩn để có vé chính thức. Trao đổi với Tạp chí Thể thao, ông Dương Đức Thủy, nguyên trưởng bộ môn điền kinh của Tổng cục Thể dục Thể thao, nay là Cục Thể dục Thể thao, cho biết thực trạng những hạn chế của điền kinh Việt Nam :

  • Olympic Paris 2024, Thế vận hội Mùa hè trở lại nước Pháp sau đúng một thế kỷ, là một thành công đặc biệt về mặt tổ chức, đại chúng và trên phương diện thể thao, để lại ấn tượng và được khen ngợi trên khắp thế giới: Một lễ khai mạc hoành tráng độc đáo, các địa điểm thi đấu mang đậm nét biểu tượng lịch sử văn hóa Pháp , tổ chức hoàn hảo về mọi mặt, từ thi đấu, đón tiếp khách đến tôn trọng những cam kết được đưa ra trong các vấn đề xã hội và môi trường...

    Trên hết, Thế vận hội là một cuộc so tài thể thao, về phương diện này, Paris 2024 là kỳ Thế vận hội thành công nhất trong lịch sử Olympic hiện đại. Trong hai tuần thi đấu từ 26 tháng 7 đến 11 tháng 8 hàng chục kỷ lục Olympic và thế giới đã bị phá, đưa nhiều tên tuổi vận động viên vào lịch sử Olympic, như Armand Duplantis, vận động viên nhảy sào Thụy Điển, nữ vận động viên chạy vượt rào Mỹ Sydney Mclaughlin-Levrone, kình ngư Pháp Léon Marchand hay đô vật Cuba Mijain Lopez, từ biệt thảm đấu Olympic với 5 tấm huy chương vàng cá nhân liên tiếp qua 5 kỳ Thế vận hội mùa hè. Đã có rất nhiều dấu mốc lịch sử được đặt tại kỳ Thế vận hội này.

    Riêng với nước chủ nhà, ngoài thành công rực rỡ về mặt hình ảnh, thể thao Pháp đã lập thành tích lịch sử ở Olympic với 64 huy chương ở 27 môn tham gia thi đấu, trong đó có 16 vàng, 26 bạc và 22 đồng, gấp đôi so với kỳ Olympic Tokyo 2020 và phá kỷ lục 43 huy chương giành được ở Bắc Kinh 2008, hoàn thành mục tiêu vào tốp 5 trên bảng xếp hạng chung cuộc. Các vận động viên Pháp đã đạt được nhiều thành tích lịch sử : 4 tấm huy chương và cùng 4 kỷ lục Olympic của tay bơi Léon Marchand ; cú đúp huy chương vàng (đồng đội và cá nhân) của võ sĩ Judo hạng nặng Teddy Riner ; danh hiệu vô địch Olympic đầu tiên trong lịch sử của đội bóng rugby 7 ; huy chương vàng taekwodo đầu tiên của Althéa Laurin và môn đua xe đạp BMX racing giành trọn bộ 3 huy chương vàng, bạc, đồng, điều chưa từng có từ 100 năm qua.

    Cùng với các màn so tài quyết liệt đầy của các vận động viên trên sân đấu là cuộc cạnh tranh thứ hạng của các đoàn cũng diễn ra không kém phần hồi hộp hấp dẫn. Nhìn lại thành tích huy chương chung cuộc của các đoàn ở Paris 2024, chuyên gia Trần Văn Mui nhận định :

  • Tham dự Olympic Paris 2024, có 11 quốc gia Đông Nam Á với 182 vận động viên tranh tài, nhưng chỉ có 5 nước có huy chương, được xuất hiện trên bảng xếp hạng chung cuộc gồm Philippines, Indonesia, Thái Lan, Malaysia và Singapore. Điều này cho thấy trình độ của thể thao khu vực Đông Nam Á vẫn còn ở khoảng cách khá xa đấu trường thế giới dù những năm gần đây các quốc gia này đã có những nỗ lực đầu tư cho các môn thuộc hệ thống Olympic.

    Ở Paris 2024, hầu hết các quốc gia Đông Nam Á đều tập trung vào các môn được cho là thế mạnh của mình để tranh chấp huy chương như bắn súng, cầu lông, quyền Anh, cử tạ, bóng bàn cùng các môn võ... Tuy nhiên trình độ của các nước vẫn dừng lại ở tầm khu vực. Tổng số huy chương của các nước khu vực Đông Nam Á là 16 huy chương, trong của Philippines có 2 vàng, 2 đồng, Indonesia giành được 2 vàng 1 đồng và Thái Lan 1 vàng, 3 bạc, 2 đồng, Singapore có được 1 huy chương đồng.

    Thành tích huy chương khá nghèo nàn của các vận động viên Đông Nam Á nối lên điều gì? Cùng với chuyên gia thể thao Trần Văn Mui chũng ta cùng điểm lại những thành tích đáng chú ý của một số nước trong khu vực Đông Nam Á tại kỳ Olympic Paris 2024 :

  • Thế vận hội Paris 2024 đã đi được nửa chặng đường. Các vận động viên chủ nhà Pháp đã có một tuần thi đấu đầy hứng khởi với cuộc bứt phá thành công mang về số lượng huy chương nhiều hơn tổng số đã giành được kỳ Olympic Tokyo 2020, trong đó có những tấm huy chương vàng ghi dấu ấn lịch sử thể thao Pháp.

    Sau một tuần thi đấu đầy hứng khởi trên sân nhà, đoàn thể thao Pháp đang có một kỳ Thế vận hội tuyệt vời nếu nhìn vào tổng số huy chương giành được và không khí cổ vũ cuồng nhiệt của khán giả nhà. Đó là một tuần, người hâm mộ thể thao Pháp đã trải qua những cảm xúc đầy phấn khích khi chứng kiến các vận động viên nhà thi đấu và giành được những tấm huy chương vàng lịch sử, cùng sự xuất hiện của những vận động viên đang trên đường trở thành những huyền thoại thể thao.

    Đó là kình ngư Léon Marchand giành 4 tấm huy chương vàng cùng 4 kỷ lục Olympic mới ngay trong lần đầu dự Thế vận hội, của người « khổng lồ » võ sĩ Judo, Tedy Riner với danh hiệu vô địch Olympic thứ 3 liên tiếp, anh cũng là người póp phần quyết định trong chiến thắng đội Nhật Bản giành tấm huy chương vàng đồng đội hỗn hợp, hay những danh hiệu vô địch Olympic mà các vận động viên Pháp mong đợi hàng chục năm nay, đó là tấm huy chương vàng của đội tuyển Rugby 7 người, của vận động viên đua xe đạp băng đồng địa hình VTT Pauline-Ferrand Prévot, của nữ vận động viên ba môn phối hợp Cassandre Beaugrand đó la chưa kể đến những tấm huy chương của các vận động viên lần đầu có được ở Olympic.

    Người hâm mộ Pháp có thêm niểm tin các vận động viên nhà có thể đạt được mục tiêu tốp năm trên bảng xếp hạng chung cuộc, khi mà trong suốt tuần qua, thành tích của Pháp, dù chỉ là tạm thời, liên tục cạnh tranh ở vị trí cao với các cường quốc Olympic như Trung Quốc, Hoa Kỳ hay Nhật Bản. Và thể thao Pháp vẫn còn không ít tiềm năng huy chương ở nhiều môn thi đấu trong chặng cuối cùng của Olympic.

    Tham gia chương trình hôm nay, chuyên gia thể thao Trần Văn Mui nhận định về thành tích của chủ nhà Pháp sau tuần đầu thi đấu :

  • Thế vận hội mùa hè Paris 2024 đã chính thức khai cuộc. Sau buổi lễ khai mạc hoành tráng với những màn trình diễn đầy sáng tạo độc đáo, ấn tượng gây không ít tiếng vang trên thế giới, hơn 10 nghìn các vận động viên của các quốc gia và vùng lãnh thổ trên khắp hành tinh đang lần lượt bước vào các cuộc so tài quyết liệt ở các sân đấu Olympic Paris.

    Theo số liệu chính thức của Ủy ban Olympic Quốc tế (IOC), Tại Paris 2024, tổng cộng có 10714 vận động viên của 206 đoàn thể thao bao gồm cả 2 đoàn thi đấu dưới mầu cờ trung lập của các vận động viên Nga và Belarus với 32 vận động viên và đoàn vận động viên tị nạn có 37 vận động viên.

    Olympic là sự kiện thể thao đại chúng toàn cầu, có rất đông vận động viên tham dự như vậy, tuy nhiên trên thực tế lực lượng tranh chấp huy chương chỉ tập trung vào một số ít nhóm nước.

    Tham gia chương trình với chúng ta hôm nay, chuyên gia thể thao Trần Văn Mui sẽ giúp chúng ta tìm hiểu thêm về khả năng tranh chấp những tấm huy chương danh giá được phân bổ ra sao ở Olympic 2024.

  • Thế vận hội mùa hè lần thứ 33 Olympic Paris 2024 đã sẵn sàng cho lễ khai mạc « ngoạn mục » vào tối 26/07 trên sông Seine ở giữa thủ đô của nước Pháp. Đánh dấu 100 năm Olympic trở lại Paris, các nhà tổ chức cùng chính quyền Pháp hứa hẹn Paris 2024 sẽ một kỳ Thế vận hội hoành tráng và « độc đáo » nhất trong lịch sử Olympic hiện đại.

    Vài ngày trước sự kiện thể thao lớn nhất hành tinh, các đoàn thuyền chở các đoàn vận động viên trong buổi lễ khai mạc đã tiến hành buổi tổng dượt thành công hôm thứ Bảy 20/07. Tuy nhiên, các chi tiết của buổi lễ khai mạc với cuộc diễu hành và các màn lễ hội dọc chiều dài 6 km trên sông Seine từ khu vực ga Austerlitz đến khu Trocadero nằm bên chân tháp Eiffel vẫn được các nhà tổ chức giữ bí mật để tạo bất ngờ thú vị cho khán giả. Dự kiến lễ khai mạc sẽ được khoảng 400 nghìn khán giả trực tiếp tham dự tại chỗ, và hơn một tỷ khán giả truyền hình trên khắp thế giới theo dõi.

    Trung tâm thủ đô Paris và hai bên bờ sông Seine đã được bảo vệ an ninh nghiêm ngặt nhất. Việc đi lại di chuyển trong nội đô đều đặt dưới sự kiểm tra kiểm soát chặt chẽ, ít nhiều làm đảo lộn sinh hoạt của người dân dân trong khu vực tổ chức sự kiện, cũng như đã có không ít những phàn nàn của du khách ngoại quốc tới thăm Paris vào lúc này.

    Ở phía bắc Paris, thành phố ngoại ô Saint-Denis, làng Olympic đã mở cửa để đón 14250 khách của các đoàn thể thao, trong đó có khoảng 9000 vận động viên, theo số liệu của IOC. 45 nghìn tình nguyện viên cùng hàng chục nhân viên bảo vệ đã hoàn tất các khóa tập huấn được phân chia về các địa điểm Olympic hay nhà ga, bến tàu, sẵn sàng tham gia vào việc hỗ trợ tổ chức bảo đảm an toàn cho các hoạt động Thế vận hội.

    Đây là lần đầu tiên trong lịch sư Olympic hiện đại, lễ khai mạc Thế vận hội được tổ bên ngoài sân vận động và cũng là lần đầu tiên các hoạt động thi đấu thể thao được tổ chức ngay tại các công trình kiến trúc lịch sử nổi tiếng của thủ đô Paris hoa lệ. Bên cạnh các sân vận động, nhà thi đấu, khu phức hợp thể thao được xây mới hoặc được nâng cấp cải tạo, các nhà tổ chức Paris 2024 đã cho sửa sang để các địa điểm du lịch, công trình lịch sử nổi tiếng thành nơi thi đấu của Thế vận hội, như Grand Palais, quảng trường Condcorde, xung quanh chân tháp Eiffel, cung điện Versaille. Cùng tham gia với Paris và vùng phụ cận còn có 6 thành phố(Bordeaux, Lyon, Marseille, Nice, Nantes, Saint-Etienne) và đảo Tahiti- Polynésie, vùng lãnh thổ hải ngoại của Pháp, cũng được huy động tổ chức các cuộc so tài ở Thế vận hội Paris 2024.

    Tất cả đã sẵn sàng cho một kỳ thế vận hội hoành tráng, độc đáo khi mà bản thân Paris đã từng gắn với những dấu ấn đầu tiên trong lịch sử phong trào Olympic hiện đại.

    Tham gia chương trình với chúng ta hôm nay, chuyên gia thể thao Trần Văn Mui, ông từng có thời gian là giảng viên về phong trào Olympic tại ủy ban Thế vận châu Á, sẽ giúp chúng ta tìm hiểu thêm về những dấu ấn của Paris trong lịch sử Olympic hiện đại do Nam tước người Pháp Pierre de Coubertin khởi xướng.

  • Vòng chung kết Giải Vô địch bóng đá châu Âu -EURO UEFA 2024- trên đất Đức đã đi qua hết một tháng tới trận chung kết giữa đội tuyển Tây Ban Nha và đội Anh. Giải bóng đá châu lục về quy mô, trình độ chuyên môn và sức hấp dẫn chỉ xếp sau Cúp thế giới, tuy nhiên đã để lại những ấn tượng trái ngược nhau cho người hâm mộ.

    EURO là giải đấu quy tụ những đội bóng hàng đầu châu lục, đồng thời cũng có thể coi là hàng đầu thế giới, vì thế tính cạnh tranh rất cao. Tuy nhiên ở EURO 2024 trên đất Đức, sau màn khởi đầu tưng bừng, các trận đấu bỗng nhiên trở nên buồn tẻ, nhàm chán cho đến tận bán kết. Tình trạng này đặc biệt lại rơi vào các cặp đấu của những đội bóng lớn, đứng tên trong danh sách các ứng cử viên hàng đầu cho chức vô địch, có đội hình đầy những ngôi sao trị giá bạc tỷ. Có một vài trận đấu gọi là bùng nổ, còn lại hầu hết các trận đấu diễn ra tẻ nhạt, thiếu sức tấn công, hiệu suất ghi bàn thấp. Các Đội bóng chơi quá thận trọng, nhiều toan tính, chờ đợi vào sự sai lầm của đối phương, các ngôi sao được chờ đợi đều chơi mờ nhạt.

    Vì sao một giải đấu đỉnh cao của châu lục được coi là cái nôi của bóng đá thế giới lại làm người hâm mộ thất vọng ?

    Chuyên gia bóng đá Trần Văn Mui phân tích :

  • Euro 2024 đã khép lại vòng tứ kết với các trận cầu căng thẳng đầy kịch tính, trong đó điểm nhấn là các ứng viên hàng đầu cho ngôi vô địch mùa giải năm nay đều có mặt ở bán kết. Không có nhiều bất ngờ, nhưng câc đội đều đã phải rất vất vả mới giành được tấm vé vào bán kết.

    Có điều đáng tiếc, chủ nhà Đức đang hừng hực khí thế đã phải dừng bước sớm trước một đội Tây Ban Nha càng vào sâu chơi càng hay. Tuyển Pháp và Bồ Đào Nha, dù có rất nhiều ngôi sao, nhưng không tỏa sáng nên từ đầu giải chơi mờ nhạt. Tương tự, đội tuyển Anh cũng đã phải rất khó nhọc, chỉ vượt qua được Thụy Sĩ nhờ màn đá luân lưu 11 m. Hà Lan chơi bùng nổ, lội ngược dòng giành chiến thắng 2-1 trước Thổ Nhĩ Kỳ trong hai hiệp thi đấu chính, nhưng cũng không hề dễ dàng.

    Ngày 09/07, Pháp sẽ phải đối đầu với Tây Ban Nha tại Munich. Liệu tuyển Pháp có còn trông chờ vận may vẫn tiếp tục đến với mình? Một ngày sau đó, tuyển Anh, đang khát khao một lần lên ngôi vương châu Âu, sẽ gặp Hà Lan tại Dortmund.

    Cùng với chuyên gia Trần Văn Mui, chúng ta trở lại với những điểm nhấn của vòng tứ kết.

  • Nam tước Pierre de Coubertin được mệnh danh là « cha đẻ » của Olympic hiện đại, còn Alice Milliat là « người mẹ » chắp những đôi cánh cho các các nữ vận động viên trên toàn thế giới « cùng nhau », « mạnh hơn », bay « cao hơn », nhảy « xa hơn ».

    Năm 1922, hơn 100 năm trước Olympic Paris 2024, Alice Milliat ngay tại Kinh đô Ánh sáng đã tổ chức một sự kiện thể thao để 4 năm một lần cho nữ giới.

    « Riêng cá nhân tôi không tán đồng việc để phụ nữ tranh tài trước công chúng (…) Điều đó hòan toàn không có nghĩa là phái nữ không tham gia vào nhiều bộ môn thể thao, nhưng nữ giới nên tránh biến họ thành những màn giải trí. Tại Thế Vận Hội, vai trò của phụ nữ chủ yếu -như trong những cuộc tranh tài truyền thống xưa kia, là để trao tặng vòng nguyệt quế cho những người chiến thắng »

    Trên đây là quan điểm của nam tước Pierre de Coubertin (1863-1937) năm 1935 về vị trí của phụ nữ trong mỗi kỳ Thế Vận Hội. Ông quan niệm « làng Thế Vận » là nơi kết hợp của « thể lực và khối óc » mà chỉ các đấng mày râu mới có được. Trong diễn văn năm 1894 tại trường Đại Học Sorbonne về các cuộc tranh tài Thế Vận Hội hiện đại, Coubertin từng cho rằng không cần « loại nữ giới » khỏi các kỳ Olympic, tự họ phải đứng ngoài cuộc chơi bởi một khối óc trong đầu một bậc hồng quần là « điều không tưởng ».

    Thế Vận Hội hiện đại đầu tiên năm 1896 đã không một nữ vận động viên nào được mời thi thố tài năng. Nhưng trước làn sóng bất bình trên toàn châu Âu, chẳng đặng đừng, ban tổ chức Olympic năm 1900 đã phải mở một cánh cửa rất nhỏ cho 22 nữ vận động viên mang các quốc tịch Pháp, Anh, Bỉ, Ý … tham dự (2 % trong số gần 1000 vận động viên tham dự). Năm đó, tay vợt người Anh Charlotte Cooper đi vào lịch sử Thế Vận Hội : bà là phụ nữ đầu tiên đoạt huy chương vàng Olympic. Nhưng sự hiện diện của phái đẹp đã bị thu hẹp lại ở vỏn vẹn 5 bộ môn : quần vợt, đánh golfe, đua ngựa, chèo thuyền và bóng vồ (croquet) bởi đó là những trò giải trí trong giới « quý tộc ».

    Trước sự bất công đó, Alice Milliat (1884-1957) khởi xướng một cuộc đua giành riêng cho nữ giới. Bị cấm động đến « ngọn lửa thiêng Olympic », bà tổ chức Les Jeux Mondiaux Féminins tại thủ đô Paris năm 1922, quy tụ 77 nữ vận động viên từ 5 quốc gia đến tham dự. Alice Milliat là ai mà dám thách thức tượng đài Olympic, nam tước Pierre de Coubertin và bà đã vượt qua những cửa ải nào để giành lấy chỗ đứng trong những ngôi làng Olympic cho cho biết bao nhiêu thế hệ, để hơn 100 năm sau, cũng tại Paris, lần đầu tiên trong lịch sử Thế Vận Hội, 50 % trong số 10.500 nhà thể thao sắp lao vào cuộc tranh tài là phụ nữ ?

    Sinh năm 1884 tại thành phố Nantes, miền Tây nước Pháp, trong một gia đình bình dân, Alice được cha mẹ dậy dỗ để trở thành một con người độc lập trong gia đình và trong xã hội. Bà sang Luân Đôn sống cùng chồng, góa sớm năm 24 tuổi, không con. Alice đam mê thể thao, nhiều lần đoạt chức vô địch ở các môn bơi lội, chèo thuyền và khúc côn cầu… Năm 1915 bà sáng lập và điều hành câu lạc bộ thể thao giành cho nữ giới. Đây là nơi phụ nữ thi thố tài năng từ các môn thể dục dụng cụ, thể dục thẩm mỹ, đến điền kinh, chèo thuyền, bóng rổ, bóng bầu dục, khúc côn cầu … Hơn thế nữa Alice Milliat quan niệm để phụ nữ thực sự tỏa sáng trong làng thể thao, các câu lạc bộ thể dục phải do chính họ điều hành. Một ý tưởng quá xa lạ với quan điểm thời đó.

    Đá bóng : 1920 đội tuyển nữ đầu tiên của nước Pháp

    Đương nhiên các đấng mày râu đầu thế kỷ XX không thể chấp nhận vị trí mà Alice muốn giành lấy cho nữ giới. Trong một cuộc trả lời phỏng vấn báo chí Alice Milliat đã xác định rõ quan điểm của bà về quyền của phụ nữ được chơi thể thao, được thi thố tài năng ở tất cả những bộ môn như phái nam. Công luận ở thập niên 20-30 thế kỷ trước xem đấy như một lời tuyên chiến.

    « Các đấng quân tử từ chối công nhận rằng phụ nữ cũng là những khối cơ bắp, bởi họ sợ bị chị em chúng tôi qua mặt, họ không muốn công nhận sức mạnh của phái nữ. Nhưng chúng tôi là người bằng xương bằng thịt, có tay có chân. Chị em phụ nữ đã bắt đầu vận dụng cơ bắp và không gì ngăn chận nổi tiến trình đó ».

    Stéphane Gachet, tác giả cuốn sách mang tựa đề Alice Milliat, 20 năm đặt nền tảng cho việc phụ nữ tham gia vào các hoạt động thể thao (xuất bản 2019) nói rõ hơn về bối cảnh chung trong hai thập niên đầu thế kỷ XX : « Quan điểm của bà rất hiện đại vào thời đó đơn giản là đàn bà cũng phải được tham gia vào những bộ môn thể thao như đàn ông vì điều này là giúp họ tìm được thế cân bằng trong cuộc sống hàng này. Hơn thế nữa, đòi hỏi của Alice Milliat cho phụ nữ xuất hiện trong một bối cảnh thuận lợi : đấy là thời điểm một số bộ môn mới như bóng đá, bóng bầu dục … ra đời và các môn thể thao không chỉ thu gọn ở mục tiêu quân sự như là bắn súng, đánh kiếm … Thêm vào đó với Thế Chiến Thứ Nhất (1914-1918), thanh niên bị huy động ra chiến trường, phụ nữ phải thay thế họ gánh vác mọi việc trong gia đình, họ phải lao vào nhà máy, họ tham gia vào đời sống xã hội và kinh tế. Trên các sân vận động cũng chỉ còn lại có nữ giới. Đâu đó, các sân cỏ, sân vận động … tự động thuộc về phái nữ ».

    Nữ vận động viên điền kinh Pháp, Jacqueline Laudré (1910-2007), nhiều lần đoạt chức vô địch toàn quốc ở các môn nhảy rào, nhảy cao và nhảy xa là một trong những người con tinh thần từng được chính Alice Milliat dẫn dắt. Bà Laudré nhận xét về Alice Milliat như sau : Alice « là một người có cá tính rất mạnh, một người đầy uy lực và phải nói là bà đã ngự trị trong thế giới thể thao của phái nữ như một bà hoàng. Không ai làm điều gì mà không hỏi ý bà ».

    Năm 1917 Alice tổ chức một cuộc thi điền kinh giữa các câu lạc bộ và sự kiện thể thao hiếm hoi trong những năm tháng đen tối vì chiến tranh kéo dài ấy đã gây được tiếng vang lớn. Năm 1920 cũng Alice Milliat đã dựng lên đội bóng nữ quốc gia đầu tiên và đội này đã đấu với đội bóng nữ của Anh Quốc trên sân cỏ với 25.000 khán giả vào xem.

    Đương nhiên, việc các nữ vận động viên tỏa sáng trong các cuộc tranh tài và nhất là tại các sân vận động đã không làm các đấng nam nhi quân tử hài lòng. Không chỉ có nam tước Pierre de Coubertin, mà còn có rất nhiều các phóng viên, các quan chức và ngay cả những khán giả bình thường thời đó đều cho quan niệm phụ nữ nên chỉ là khán giả để cổ vũ cho các vận động viên nam thì hơn. Nếu như báo chi Anh thời đó thán phục trước những thành tích thể thao của phái đẹp, hoan nghênh những đóng góp to lớn của Alice Milliat, thì trái lại những cuộc giao lưu bà tổ chức đã bị báo giới Pháp dè bỉu chê bai. Vô địch điền kinh toàn quốc Jacqueline Laudré của những thập niên 1930 kể lại :

    « Lập trường của Milliat không khiến các ông hài lòng. Tất cả các ông trong làng thể thao không ai ưa bà Milliat » - Làm thế nào « ưa » được Alice khi bà khẳng định rằng phụ nữ cũng có thể lực và thông minh không thua gì nam giới ? Làm thế nào để ưa được Alice khi bà không chấp nhận phụ nhữ chỉ là một dạng « cây cảnh » để trao tặng huy chương cho các vị anh hùng mỗi mùa Thế Vận Hội nhưng chính họ thì lại bị gạt ra bên ngoài gia đình Olympic ?

    1922 - Rừng Vincennes « ngôi làng Olympic » cho nữ giới

    Từ năm 1919 Alice Milliat thuyết phục Ủy Ban Thế Vận Hội Quốc Tế CIO mở rộng cửa Olympic -Bỉ, cho các vận động viên nữ. Bà đã thất bại. Trong số 2.626 vận động viên được mời tham gia Thế Vận Hội Anvers năm 1920 phụ nữ chỉ có 65 vé vào cửa (phụ nữ chiếm 2,4 % số người tham gia thi đấu). Nữ giới bị cấm tham dự tất cả các môn như quyền anh, đá bóng, đô vật và đương nhiên là mọi môn điền kinh.

    Alice Milliat không nản lòng. Năm 1921 bà tổ chức một cuộc giao lưu thể thao quốc tế tiền đề cho một phiên bản nữ của các kỳ Thế Vận Hội một năm sau đó. Bị cấm sử dụng chữ Olympic, Alice Milliat tổ chức Đại Hội Thế Thao Phụ Nữ Thế Giới cũng bốn năm một lần. Cuộc tranh tài đầu năm 1922 diễn ra tại sân vận động Pershing, rừng Vincennes Paris, 77 nữ vận động viên đại diện cho 5 quốc gia trên thế giới (Anh, Pháp, Mỹ, Thụy Sĩ và Tiệp Khắc) tham dự. Khán đài với 20.000 chỗ ngồi chật cứng.

    Cho đến năm 1934, bà Milliat đã tổ chức tổng cộng bốn lần Đại Hội Thể Thao và trong lần cuối cùng, năm 1934, tại Luân Đôn, đã có hơn 200 nữ vận động viên đại diện cho 19 quốc gia tranh tài. Trong đó có màu cờ của Nam Phi, Nhật Bản, Palestine, Nam Tư …. Trong suốt thời gian thi đấu mỗi ngày có hơn 6.000 khán giả vào xem.

    Olympic Amsterdam 1928 : Một chút nhượng bộ hay đòn hiểm ?

    Hiện tượng hàng chục ngàn khán giả hơn một thể kỷ trước đây mua vé vào xem các nữ vận động viên tranh tài, bắt đầu khiến Ủy Ban Quốc Tế Olympic, kể cả nam tước Coubertin « nghĩ lại ». Thế Vận Hội Amsterdam năm 1928 lần đầu tiên tổ chức các cuộc tranh tài ở môn điền kinh và thể dục cho nữ giới. Alice Milliat được mời vào ban giám khảo : lần đầu tiên trong lịch sử Olympic hiện đại, một phụ nữ được quyền « chấm điểm » các thành tích của phái nam.

    Song, với Alice sự hiện diện của nữ giới trong ngôi làng Olympic Amsterdam chỉ là một thắng lợi nửa vời : Năm đó vào giờ chót, ban tổ chức đã hủy môn chạy ở cự ly 800 mét với lý do, một thí sinh bị ngã và các đối thủ còn lại thì « mệt mỏi ». Phần lớn các môn đấu khác vẫn « khép chặt cửa » với phụ nữ.

    Bốn năm sau, tại Thế Vận Hội Los Angeles Hoa Kỳ, không một phụ nữ nào được mời vào thành phần ban giám khảo và « không gian thể thao » dành cho phái nữ đã bị thu gọn lại so với ở Amsterdam, một phần do nước Mỹ và thế giới gần như khánh tận sau cuộc Đại Khủng Hoảng tài chính năm 1929.

    Năm 1935 Alice Milliat chính thức yêu cầu CIO « trả lại tự do » cho các đoàn vận động viên nữ, khai trừ họ khỏi các kỳ Olympic nhưng hãy công nhận « chủ quyền » của các Liên Đoàn Thể Thao Quốc Tế Nữ. Nam tước Coubertin và ê kíp bao quanh ông đã im lặng. Mệt mỏi với các màn đấu trí triền miên, Alice Milliat giã từ thế giới thể thao. Thế Chiến Thứ Hai khai mào năm 1939 vĩnh viễn đẩy bà ra xa hơn nữa với các sân vận động … Alice Milliat kiếm sống bằng nghề thư ký đánh máy và phiên dịch, để rồi tên tuổi của bà chìm vào quên lãng. Năm 1957 bà âm thầm vĩnh viễn ra đi.

    100 năm hành trình từ Rừng Vincennes đến… Paris 2024

    Năm 1941 sau khi chính quyền Pétain đầu hàng Đức Quốc Xã, tất cả những tiến bộ trong lĩnh vực thể thao mà Alice Milliat giành được cho nữ giới đã bị « xóa nhòa ». Phải đợi đến thập niên 1970 dưới thời tổng thống Valérie Giscard d’Estaing phụ nữ Pháp mới được đá bóng trở lại trên sân cỏ.

    Năm 1970 dưới sức ép của Liên Hiệp Quốc, Ủy Ban Thế Vận Quốc Tế nhìn nhận « bình đẳng nam nữ là một giá trị thiết yếu của thể thao Olympic ». Nhưng phải đợi thêm gần ba thập niên nữa, đến năm 2007 Hiến Chương Olympic mới chính thức ghi nhận « vai trò của CIO là khuyến khích, hỗ trợ phát huy vai trò của phụ nữ trong thể thao ở tất cả mọi cấp và mọi tổ chức với mục tiêu thực hiện nguyên tắc bình đẳng nam -nữ ».

    Nhưng từ đó đến nay, Thế Vận Hội Paris 2024 sẽ là lần đầu tiên trong lịch sử Olympic hiện đại, trên 10.500 vé dành cho các vận động viên quốc tế, đúng một nửa trong số đó là vé vào cửa thuộc về phụ nữ. Chỗ đứng mỗi một nữ vận động viên trong số 5.250 người tranh tài tại các sân vận động ở Pháp năm nay đều có hình ảnh của Alice Milliat người đã « bẻ khóa » tất cả những cánh cổng kiên cố nhất, để ngọn lửa thiêng từ núi Olympie bên Hy Lạp làm rạng ngời chiến công của tất cả các vận động viên trên thế giới, bất luận nam hay nữ.